Ngoài nhà, bác gái Chu thấy mình gào lên mà nhà họ Cố lại không có ai để ý đến mình. Mẹ Hà Ngọc Yến lại ngồi xuống tiếp tục ăn cơm. Điều này không giống với những gì bà ta nghĩ.
Bác gái Chu nghĩ, nếu nhà họ Cố không đồng ý, thậm chí còn động thủ với bà ta. Vậy bà ta liền có lý do khiến đối phương phải bồi thường. Nhưng bây giờ người ta không để ý đến mình lại khiến cho bác gái Chu vô cùng bực bội.
Bà ta cũng không muốn cầu xin người khác như vậy, nhưng vì đứa trẻ, người làm bà nội như bà ta chỉ có thể không biết xấu hổ.
Vì vậy vào lúc tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, hai chân bác gái Chu co lại, quỳ xuống.
Lần này mọi người đều ồ lên một tiếng. Bác gái Phùng và bác gái Trịnh đứng gần liền xông lên muốn đỡ người dậy.
“Đừng đỡ tôi, đừng đỡ tôi. Bà già tôi vô dụng, con dâu cũng vô dụng. Từ khi đứa trẻ ra đời đến bây giờ chưa từng một lần uống no sữa. Ngõ nhỏ này của chúng ta chỉ có nhà họ Cố có sữa bột, mẹ đứa bé cũng có sữa. Nếu không phải đến đường cùng, tôi cũng sẽ không cầu xin người khác như vậy.”
Mấy người hàng xóm lúc đầu không biết chuyện gì xảy ra, lúc này điều hiểu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT