Cố Lập Đông không biết trong lòng ông Tào lại phàn nàn nhiều như vậy.
Sau khi anh bị gọi đến, Đổng Kiến Thiết trực tiếp lặp lại lời mình vừa nói.
“Triệu lão đại, Triệu lão nhị. Tôi vẫn nói câu kia, quả thật tôi có nộp đơn đăng ký nhà ở. Nhưng đó là quyền lợi của tôi sau khi làm việc được vài năm, đã có thâm niên rồi. Nhưng tôi chắc chắn chưa bao giờ nộp đơn xin lại căn nhà đó của nhà các anh. Tôi đã nộp đơn xin cấp nhà là xin nhà ngang, hoàn toàn không hề liên quan gì đến nhà trệt trong sân cả.” 
Đổng Kiến Thiết vừa nói vừa nhìn Cố Lập Đông. Trong lòng hắn cảm thấy rất khó chịu nhưng vẫn nói:
“Cố Lập Đông, anh cũng biết tôi mà. Tôi không phải loại người đâm dao sau lưng người khác. Chúng ta cùng nhau lớn lên từ bé. Dù không đến mức gọi là mặc chung một cái quần nhưng tôi không tệ đến mức muốn cướp nhà của người khác. Đổng Kiến Thiết tôi muốn nhà ở thì chỉ cần xếp hàng chờ được cấp cho nhà ngang là được. Dựa theo thâm niên làm việc của tôi, có lẽ năm nay hoặc năm sau là có thể được cấp cho một nhà ngang đơn rồi.”
Lời này quả thật cũng có lý. Hai anh em nhà họ Triệu cuối cùng cũng nghe lọt tai.
Triệu lão nhị là người nhanh nhất, hắn ta hỏi thẳng: “Căn nhà đó cũng đã viết tên cậu rồi. Cậu nên giải thích như thế nào?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play