Sau khi chủ nhiệm Hồ hỏi rõ ràng mọi chuyện, sắc mặt ông càng trở nên khó coi hơn.  Chuyện nhà ở này không phải việc do ông quản lý. Nhưng giữa anh em thì có gì phải tranh cãi chứ? Chỉ có một căn nhà ở thôi mà. Người một nhà không phải chỉ cần bàn bạc kỹ càng với nhau rồi quyết định vào ở là được rồi hay sao. Làm nhiều thứ như vậy để làm gì chứ?
“Đồng chí Tào, đồng chí Phùng.”
Sau khi yêu cầu người nhà họ Triệu dừng lại, chủ nhiệm Hồ kêu các bác trai bác gái quản lý đến rồi hỏi thẳng:
“Tôi nhớ trong khu này của hai người, nhà họ Triệu cũng là gia đình quản lý đúng không? Bây giờ gia đình bọn họ ồn ào như vậy, việc quản lý cũng không cần phải làm nữa. Muốn chia nhà thì chia cho tốt, không chia được thì ở chung với nhau, cho chỗ này điểm trung bình về chỗ ở.”
Triệu lão đại và Triệu lão nhị nghe lời chủ nhiệm Hồ, trong lòng bọn họ đều cảm thấy rất khó chịu nhưng hai người đều không dám nói gì, chủ nhiệm Hồ nói cái gì bọn họ cũng chỉ có thể gật đầu.
Biểu hiện như vậy khiến tất cả mọi người đang xem cuộc vui đều có chút coi thường bọn họ.
Lúc chủ nhiệm Hồ vừa mới đến đây, nhìn bọn họ đánh ầm ĩ như vậy còn tưởng sẽ được thấy những thứ còn lợi hại hơn. Sao giờ mở miệng ra lại rụt rè như vậy chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play