“Ha ha, vây nhà vệ sinh công cộng như vậy, bên trong chắc chắn không hề đơn giản. Mấy người nghĩ lại mà xem, trước nhà vệ sinh công cộng chỉ có một khoảng đất trống lớn. Bây giờ tùy tiện đã đào ra được hai rương vàng thỏi. Bên dưới có khi còn có nhiều hơn.”
Không biết bác gái Trịnh từ chỗ nào chạy đến, tiếp nhận câu chuyện rồi bắt đầu nói tiếp.
“Còn cái đồ bỏ đi Lại Cáp Bình kia, chắc chắn là cậu ta có biết chút gì đó về chuyện thỏi vàng rồi. Nếu không vì sao cậu ta lại xuất hiện ở đó cơ chứ? Ha ha, số vàng thỏi đó đều là của quốc gia. Cậu ta như vậy chính là muốn đào góc tường của xã hội chủ nghĩa. Loại người này bị kéo đi lao động cải tạo đã là ổn nhất rồi.”
Nói đến Lại Cáp Bình, bác gái Trịnh rất tức giận. Tối qua con rùa rụt cổ này thế mà lại dám kéo Kiến Thiết nhà bà ta xuống bình phân. Nếu không vì như thế, Kiến Thiết nhà bà ta sao lại tức giận đến mức đánh người cơ chứ.
Hừ, Lại Cáp Bình xứng đáng chịu tội. Bác gái Trịnh ước gì tên đó bị nhốt lại luôn. Vì thế bà ta lại nhét thêm một mồi lửa nữa: “Cho dù cậu ta không biết ở đó có vàng thỏi, vậy cậu ta cũng đã bị chôn ở nhà vệ sinh công cộng đó cùng với nữ đồng chí cuồng nhìn lén kia. Điều đó cũng có thể chứng tỏ người đàn ông này không ổn, cậu ta lừa vợ lén gặp người khác.”
Đây là lần đầu tiên Hà Ngọc Yến cảm thấy bác gái Trịnh nói chuyện quả thật nói có sách mách có chứng. Đặc biệt là câu trước đó.
Cô có thể chắc chắn dưới lòng đất gần nhà vệ sinh công cộng đó hẳn là còn vàng thỏi. Nếu không Hứa Thúy Bình đã đào ra được hai rương lớn rồi, vì sao cô ta vẫn không chịu mang theo vàng chạy lấy người cơ chứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT