Chiếc lọ sứ đựng một chất lỏng như nước cống, thứ nước bốc mùi tanh hôi của máu hòa lẫn với mỡ thi thể, bào thai chỉ là một cục thịt nhỏ hình cầu, cỡ chừng một cm, nếu không nói là bào thai thì thoạt nhìn rất khó phân biệt được cục “thịt” này rốt cuộc là thứ gì.
Nhìn kỹ mới có thể miễn cưỡng nhận ra phôi thai to bằng hạt đậu đã cơ bản có hình dạng của con người. Cái “cục thịt” bị thứ nước bẩn ngâm đến mức nhìn không rõ này có phần đầu đặc biệt lớn, vị trí mắt là hai chấm đen nhỏ. Lỗ mũi cũng đen thui, giống như hai cái hố, trên cục thịt có vật thể hình que giống như chồi non, hai que này sau này sẽ phát triển thành tay và chân, những nơi khác có một số sợi cơ.
Ân Uyển Như ban nãy vẫn ngồi bên cạnh, Tô Hiểu Lan rót cho cô ta một cốc nước để nén kinh hãi, lúc nhìn thấy chiếc lọ sứ kia, cô ta lập tức đứng phắt dậy, dường như không thể tin nổi sinh mạng bé nhỏ đã từng hiện hữu trong cơ thể mình ngày hôm đó ở bệnh viện giờ lại trở thành một con quái vật gớm ghiếc nằm gọn trong lọ.
Sắc mặt Ân Uyển Như trắng bệch: “…”
Sắc mặt tất cả mọi người ở đây đều không dễ nhìn cho lắm.
Nói là tất cả mọi người thì cũng không hẳn, bởi vẫn có hai nhân vật khác biệt… hai vị cố vấn đến từ Tổng cục vẫn thản nhiên như không.
“Trưa nay chưa ăn cơm, chắc cậu đói rồi nhỉ.” Vị cố vấn họ Giải lên tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT