Trong nhà hàng yên tĩnh đến lạ thường, ngoại trừ Ngô Chí trở lại sau khi nôn thốc nôn tháo trong nhà vệ sinh, nghe thấy ba người bọn họ vẫn còn đang thảo luận về chuyện khuôn mặt người.
Vũ Chí Bân hỏi: "Vì sao hung thủ chỉ lột mỗi khuôn mặt xuống vậy?"
Giải Lâm đáp: "Tôi không biết, có quá nhiều khả năng. Không muốn để lộ thân phận người chết là một khả năng, còn có những khả năng khác, ví dụ như rất nhiều tội phạm sau khi gây án muốn giữ lại một ít ‘chiến lợi phẩm’, mà những ‘chiến lợi phẩm’ này phần lớn đều được lấy từ một bộ phận nào đó trên thi thể."
Trì Thanh dùng đũa chỉ vào một đĩa thức ăn nhỏ bên mép bàn, nói: "Nói không chừng giống như cây lạp xưởng này, sau khi phơi khô sẽ được chế tác thành da người treo trong nhà để thưởng thức."
Ngô Chí: "..."
Ngô Chí lựa chọn lặng lẽ rời khỏi căn phòng riêng này một lần nữa, cậu ta rụt cái chân vừa bước vào lại: "Cái kia, em lại đi vệ sinh một lát. À không, lúc nãy khi em đi vệ sinh thì hình như em có nhận được một cuộc điện thoại của bạn, em phải đi rồi, bạn em còn đang đợi em."
Giải Lâm xua xua tay với cậu ta, với tư cách là chủ nhà, hắn khách sáo hỏi: "Ăn no chưa, chưa no thì ăn thêm mấy miếng lạp xưởng nữa đi?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT