Trì Thanh khoác thêm một chiếc áo khoác. Trước khi ra khỏi cửa thì anh còn cẩn thận rút một đôi găng tay màu đen từ dãy găng tay ở lối vào ra, rồi đeo vào. Sau đó, anh dìu Giải Lâm đi từ thang máy ra cổng tiểu khu. Trong lúc chờ xe, anh bỗng nhận ra hai người đang đứng gần nhau đến mức nhiệt độ cơ thể Giải Lâm như truyền sang người anh qua lớp vải, Trì Thanh lập tức quay đầu đi, cố gắng kéo giãn khoảng cách với hắn: "Tránh xa ra."
"Nếu không dựa vào cậu thì tôi dễ ngã lắm." Giải Lâm nói: "Yêu cầu này của cậu, tôi thật sự rất khó làm được."
Dòng xe cộ trên đường không dứt, cộng thêm nhiệt độ tăng dần, ánh nắng mặt trời buổi trưa chiếu xuống khiến người ta nóng ran. 
Giải Lâm nhìn Trì Thanh, cảm thấy anh như một con ma cà rồng bị ép phải đi ra ngoài trời. Làn da của anh dưới ánh mặt trời trở nên trắng đến kỳ dị, đôi môi thì lại đỏ mọng.
Giải Lâm nhớ lại lúc trước sau khi ăn cơm ở nhà Nhậm Cầm xong, hắn như bị ma xui quỷ khiến mà chạm vào môi Trì Thanh, còn hỏi là cậu có phải đã thoa son môi hay không.
Cảm giác khi ấy bây giờ nhớ lại vẫn còn rất rõ ràng... rất mềm.- Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng T Y T -
Thế mà lời nói ra từ cái miệng ấy lại luôn trái ngược với xúc giác. Trì Thanh vừa chú ý người đi đường phía trước, đề phòng có người nào đó không chú ý, vô tình đụng vào, vừa nhịn không được mà nói: "Hay là anh mua một chiếc xe lăn đi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play