Vì thế quá trình ghi chép báo cáo đã biến thành việc hai "nghi phạm" cáo trạng lẫn nhau.
Giải Lâm: "Trên ngón tay cậu đúng lúc có vết thương."
Quý Minh Nhuệ: "Cậu Giải này có nhắc tới vết thương có độ cao tương tự ở ngón tay ông… Đồng chí Trì Thanh, ông giải thích đi."
Trì Thanh giơ ngón tay đỏ ửng vì lau đi lau lại: "Lúc cắt bánh mì thì trúng."
Quý Minh Nhuệ nhìn vết thương quen thuộc kia, lập tức phản ứng lại đây là vết thương gì, anh ấy giơ tay nói: "Vết thương này à, vết thương này tôi có thể làm chứng, tôi cũng ở đó. Tối hôm đó cậu ấy lấy dao răng cưa cắt bánh mì, dao vẫn còn mới, nhãn cũng còn chưa xé. Tôi có thể làm nhân chứng."
Giải Lâm hiển nhiên không nghĩ tới vết thương này lại có lai lịch như vậy.
Giải Lâm: "Lần sau cắt bánh mì cẩn thận một chút."
Trì Thanh cũng không để ý tới hắn.
Trì Thanh lại nói: "Ngoại trừ hiện trường anh ta cầm con dao kia thì trên người anh ta hẳn là còn có một con dao."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play