Chuyện cũ quá mức trầm trọng, không khí trong đại sảnh cũng nhất thời trở nên ngưng trọng.
Vẻ mặt của mấy người Triển gia cũng không được tốt lắm, ngay cả người tùy tiện như Triển Hạc Minh cũng có chút thổn thức.
Thân thể Triển lão phu nhân run rẩy, không thể nhịn được không khóc, lẩm bẩm nói: “Nhã nhi của ta! Sao con ngốc như vậy? Có gì không thể vượt qua được mà đi đến bước đường này chứ?”
Triển Thanh Phong vỗ nhẹ lưng bà, hốc mắt cũng đỏ lên, nói, giọng nói nghẹn ngào: “Nương, người đừng kích động, chú ý thân thể.”
Ai cũng không thể tưởng tượng được năm đó Triển phi tuyệt vọng như thế nào, hài tử 6 tháng trong bụng nàng khó giữ được, người nhà bị giam vào trong ngục, người bên gối lại không tin nàng, giam lỏng nàng trong Thiều Hoa cung, khiến cho nàng không có cách nào tự mình chứng minh sự trong sạch, nàng trắng đêm không ngủ, rơi nước mắt viết một phong thư trần tình, ngày kế tiếp bước ra khỏi Thiều Hoa cung, hét lên một tiếng ‘thiếp có tộ!’ sau đó mang phong thư kia đến đại điện rồi tự sát trước mặt hoàng đế.
___Thiếp có tội, nhất thời tin lời kẻ xấu, phụ công ơn đấng sinh thành.
Thân thể Triển Tùng Linh càng khòm xuống hơn nữa, giống như một gốc cây bị tuyết đè ép không thể không cúi đầu, lúc đầu không cam lòng nhưng rồi cũng phải chấp nhận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT