Tốc độ lan truyền của lời đồn tương đối nhanh, lúc Triệu Tuyên hồi phủ, đám người An Bình đã đứng chờ trước cổng.
Tiền Hạo mang theo người nghênh đón, khí thế rất hùng hổ.
“Vương gia!” An Bình la lên một cái, dọa Triệu Tuyên giật mình.
“Vương gia, người không sao chứ?” Hắn vừa mới vén màn xe, An Bình liền chào đón, nhìn hắn một lượt từ trên xuống dưới, thấy trên người hắn không có vết thương mới thở phào nhẹ nhõm, cẩn thận đỡ hắn xuống xe.
An Bình nói: “Nô tài nghe nói người và Tề vương có xung đột, đang muốn ra ngoài tìm người nè.”
“Tìm bổn vương làm gì?” Triệu Vương nhìn Tiền Hạo, trách mắng: “Ngươi còn nghe lời hắn nháo nhào nữa hả, trở về hết đi.”
Tiền Hạo sờ mũi, không dám hé răng nói nếu vương gia xảy ra chuyện gì bọn họ gánh không nổi đâu, cho dù là lời đồn đi nữa thì thị vệ như bọn họ cũng phải đi xem.
An Bình đầy chuyện muốn hỏi, Triệu Tuyên lười để ý cậu, hắn rót ly nước trà, hiện tại vô cùng khát nước luôn, tự mình ngồi xuống ăn điểm tâm.
An Bình hỏi nửa ngày cũng không nhận được câu trả lời, méo miệng ai oán gọi một tiếng: “Vương gia!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play