Mà như vậy đồng nghĩa tất cả mọi người đều phải chết.

Cả đám người tâm thần chấn động thật lớn.

Lúc này người bình tĩnh nhất chính là chín con hồ ly, chỉ có chúng nó biết đây không phải là Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương chân chính, chỉ là lực lượng do Cửu Vĩ Thiên Hồ lưu lại mà thôi.

Có thể nói đây là một viên yêu đan của Cửu Vĩ Thiên Hồ, một viên yêu đan tràn ngập lực lượng cường đại, một viên yêu đan mở ra bảo tàng Thiên Yêu Chi Chủ mà thôi.

"Ầm..."

Ngay lúc này Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương sống lại vầng sáng toàn thân lần nữa phát tác, trong nháy mắt khuếch tán ra ngoài...

Tất cả mọi người không khỏi nhắm hai mắt lại.

Đợi đến một lúc sau, lúc bọn họ lần nữa mở mắt ra thì phát hiện cung điện đã biến mất.

Tất cả bọn họ xuất hiện ở bên trong tinh không vô tận, chỗ kỳ diệu là mỗi người bọn đang lơ lửng trong không trung, không có một ai rơi xuống.

Ở trên đỉnh đầu bọn họ, có bảy viên hạt châu sáng chói, nối liền nhau hình thành một hình tròn, nói đúng hơn là một cánh cổng.

Vầng sáng bảy màu từ bảy hạt châu tạo thành hình tròn không ngừng xoay tròn chuyển động.

Nhưng không thấy Cửu Vĩ Thiên Hồ.

Lúc này bọn họ không một ai ở đây, bao gồm cả chín con hồ ly.

Giờ phút này tất cả mọi người nhìn hạt châu chuyển động xoay tròn trên đỉnh đầu, tất cả mọi người rõ ràng, hẳn đây là Thất Tinh Hành Cung.

Từ lúc ban đầu bọn họ tiến vào đại điện của Hành Cung Thiên Yêu đã nhìn thấy trên đỉnh đại điện là một vùng tinh hải, mà trong tinh hải chói mắt nhất là thất tinh, hoặc là nói là Hành Cung Thất Tinh.

Lúc trước sau khi một con hồ ly chín đuôi huyết tế thạch điêu thì thạch điêu Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương sống lại, bây giờ đám người Mai Hoa tiên tử cũng hiểu rõ là thạch điêu Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương sống lại không phải thật, mà đó là một dạng năng lượng, một chìa khóa mở ra bảo tàng của Thiên Yêu Chi Chủ.

Rất rõ ràng chiếc chìa khóa này mở ra, xâu chuỗi lên Thất Tinh, hợp thành một cánh cổng, cánh cổng Thất Tinh chính là bảo tàng của Thiên Yêu Chi Chủ, hoàn thành tái cấu trúc trong Hành Cung Cửu Vĩ Thiên Yêu Vương cuối cùng.

Mở ra cánh cửa bảo tàng của Thiên Yêu Chi Chủ.

Ánh mắt của tất cả mọi người đỏ bừng lên, bảo tàng Thiên Yêu Chi Chủ để lại bên trong cánh cổng thất tinh tạo thành ngay trên đỉnh đầu, chỉ cần vươn tay là có thể dễ dàng có được.

"Đi vào..."

Trong yên tĩnh hồ ly màu tím rống to một tiếng, đột nhiên bay lên vọt vào trong cánh cổng.

Ngay sau đó lại có một con hồ yêu vọt vào cánh cổng Thất Tinh.

"Hừ..."

Mai Hoa tiên tử cầm Thông Tiên Lệnh trong tay không cam lòng yếu thế, gần như cùng lúc vọt vào với mấy hồ yêu.

"Sư tổ, cánh cổng bảo tàng mở ra rồi, chúng ta mau tiến vào..."

Mộ Trường Phong vừa bay lên, còn không quên nói lớn với Dương Bách Xuyên đang ngơ ngác đứng tại chỗ.

Trong nháy mắt khi tất cả mọi người bay vào trong, cánh cổng Thất Tinh cũng biến mất không còn thấy đâu.

Trong tinh không yên tĩnh, Dương Bách Xuyên vẫn ngơ ngác đứng đó, chỉ có điều lúc này toàn thân hắn phát ra ma khí.

"Chủ nhân chúng ta cũng... A... Chủ nhân, ngài làm sao vậy?"

Đá Đả Tiên phát hiện Dương Bách Xuyên không bình thường, vốn còn nghi hoặc những người khác đều đã vọt vào Thất Tinh cánh cổng, chủ nhân nhà mình sao còn thờ ơ thế này, nó sốt ruột kêu to, thế nhưng đá Đả Tiên lập tức phát hiện ma khí quấn quanh trên người Dương Bách Xuyên.

Lần này đá Đả Tiên sợ hãi, kêu lên quái dị: "Trời ơi, là tâm ma... Chủ nhân mau tỉnh lại."

Đá Đả Tiên bối rối, mỗi một tu sĩ bất kể là người hay yêu đều vô cùng rõ ràng tâm ma là cái gì.

Nhìn thấy ma khí của chủ nhân mình phát tác, đá Đả Tiên bị dọa tới vội vàng hô lên.

“Chủ nhân, chủ nhân mau tỉnh lại, người nhập ma rồi…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play