Tô Niệm Tinh không hề biết thanh tra Lương lại nảy ra ý định nhờ cô bói cho thi thể không đầu. Lúc này, cô vẫn đang ngồi ở sạp của mình. Vừa mới ngồi xuống chưa bao lâu thì Tưởng Mộng Vân đã ôm bụng đi tới.
Nửa tháng không gặp, bụng của Tưởng Mộng Vân rõ ràng đã lớn hơn một vòng. Sắc mặt cô không còn vẻ mệt mỏi, lo âu như trước, thay vào đó là sự hồng hào, tươi tắn hơn.
Tô Niệm Tinh sợ cô xảy ra chuyện gì, vội vàng giúp cô chỉnh lại ghế, đợi cô ngồi vững rồi mới quay về chỗ của mình.
Bà A Hương tiến lại gần, hỏi xem cô đã đi kiểm tra sức khỏe chưa, "Trước đây uống thuốc, đứa bé có bị ảnh hưởng gì không?"
Tưởng Mộng Vân lắc đầu, "Không sao đâu, liều lượng thuốc trước đó rất nhỏ, đều bị tôi hấp thụ hết rồi. Đứa bé còn nhỏ, nên không bị ảnh hưởng gì."
Bà A Hương là người thích trẻ con, nghe thấy đứa bé không sao thì thở phào nhẹ nhõm.
Tưởng Mộng Vân xoa bụng mình, "Dạo gần đây tôi ăn uống đầy đủ, nó không phải chịu khổ gì cả."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT