Có lẽ nhờ danh tiếng lan truyền từ miệng người này sang người khác, Tô Niệm Tinh gần như ngày nào cũng có một hoặc hai người tìm đến nhờ xem bói.
Những lúc không có khách, cô thường ngồi xuống đọc sách, cùng bà A Hương thảo luận về kỹ thuật giải nghĩa chữ. Ở kiếp trước, cô là một học sinh không mấy chăm chỉ, rất ghét học hành. Chỉ cần nhìn vào sách, đầu óc cô đã quay cuồng, nhất là khi những cuốn sách này lại quá sâu xa, khó hiểu. Dù không phải văn ngôn cổ, nhưng cô vẫn cảm thấy mình không tài nào hiểu nổi. Cô đã vô số lần hối hận vì ngày xưa không chịu học hành tử tế.
Bà A Hương cũng chỉ biết lắc đầu bất lực. Tô Niệm Tinh đặt sách xuống, mở chiếc hộp bên chân, lấy ra một chiếc bàn quẻ mà cô mua từ nơi khác.
Nhờ vậy, khi gieo đồng xu, cô không còn phải lo chúng rơi xuống đất.
Thấy cô lại bắt đầu chơi với quẻ Lục Hào, bà A Hương nhếch mép cười: “Không định học giải nghĩa chữ nữa à?”
Tô Niệm Tinh im lặng nhặt sách lên. Bà A Hương đề nghị cùng cô luyện tập giải nghĩa chữ.
Hai người đang chơi rất vui vẻ thì Hà Linh Vân đến. Cô ấy mang theo ba ly trà sữa, mỗi người một ly.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT