"Sao vậy?" Cô gái xinh đẹp lo lắng nhìn Tô Niệm Tinh.
Tô Niệm Tinh nhìn cô gái ăn mặc sành điệu trước mắt, sắc mặt có phần phức tạp. Trong đoạn hình ảnh kia, cô gái này trông thật thảm hại. Cô mặc một bộ quần áo ở nhà cũ nát, khuôn mặt sưng phù, bụng phình to, nhìn qua ít nhất đã mang thai sáu tháng, cô dường như rất khó chịu, quỳ trong nhà vệ sinh nôn ọe không ngừng. Đúng lúc này, cánh cửa phòng bị ai đó đập mạnh từ bên ngoài, dường như sắp vỡ tung, cô ôm bụng, bước đến mở cửa.
Người đàn ông ở ngoài cửa say rượu lảo đảo, dựa nửa người vào tường, chưa vào đã mắng lớn: "Mau làm cơm đi. Tao đói chết rồi."
Thái độ này vô cùng tệ hại. Cô gái xinh đẹp dường như đã quen, ngửi thấy mùi rượu, cô theo bản năng thấy buồn nôn, bịt miệng lùi lại chạy vào nhà vệ sinh, một lần nữa quỳ bên bồn cầu nôn ọe, người đàn ông thấy cô có vẻ ghê tởm bản thân mình, đóng sầm cửa lại, cầm chai rượu uống dở, đuổi theo đập mạnh vào đầu cô...
Nhìn thấy cảnh này, trái tim Tô Niệm Tinh suýt nữa nhảy ra ngoài. Trời ơi! Tên khốn này lại còn đánh đập phụ nữ có thai, đúng là một tên cuồng bạo lực!
Tô Niệm Tinh nhắm mắt lại, không có can đảm xem tiếp cảnh tượng đẫm máu tiếp theo, cô nhíu mày, "Tôi nghĩ cô không nên tính ngày lành tháng tốt nữa. Sau khi kết hôn, các cô rất nhanh sẽ có con, khi cô mang thai sáu tháng, bạn trai cô sẽ bạo hành cô!"
Cô gái xinh đẹp thoát ra khỏi tình yêu ngọt ngào, không mấy tin tưởng lời Tô Niệm Tinh nói, "Nhưng anh ấy chưa bao giờ bạo hành tôi. Bình thường anh ấy rất quan tâm chăm sóc tôi, nếu không tôi cũng không bị anh ấy cảm động."
"Đàn ông chẳng phải đều như vậy sao? Trước khi cưới về nhà, đối xử với cô như báu vật, sau khi cưới rồi thì lộ rõ bản chất. Sau đó còn trơ tráo nói như thế lẽ đương nhiên với cô 'đàn ông đều thế'. Cháu gái à, cháu còn trẻ ít trải nghiệm." Bà A Hương nói với giọng điệu của người từng trải, "Bà đã gặp vô số đàn ông tồi tệ rồi. Bạo hành gia đình chỉ có thể coi là hạng thấp nhất thôi."
Hà Linh Vân khó có thể tin người bạn trai luôn quan tâm chăm sóc cô lại có thể ra tay bạo hành cô, cô siết chặt bàn tay đang cầm con búp bê, siết rồi lại buông ra, một lúc lâu sau mới hỏi, "Cô có bằng chứng gì không?"

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play