Sau bữa tiệc sinh nhật, Lý thị giữ Vân chủ quân nói chuyện, "Ta cảm thấy đứa nhỏ Vân Chấp này điềm đạm nho nhã thảo hỉ, cùng Thanh Nhi nhà ta ngược lại rất xứng đôi. "
"Ai nói không phải đâu," Vân chủ quân gương mặt mượt mà cười ra nếp nhăn, trông như chiếc bánh bao vậy, "Hai hài tử vừa rồi ở trong nội viện chỉ mới gặp qua, vẫn là Tiểu Thời đại nhân tinh ý, để cho Mật Hợp bên người dẫn đường cho chúng ta đấy."
Vân chủ quân là người làm ăn, miệng cực kì ngọt, đầu lưỡi tựa như bôi mật nịnh nọt, "Theo ta thấy vẫn là ngài biết dạy con, lúc này mới có thể dạy dỗ Tiểu Thời đại nhân thành hài tử ngoan ngoãn, săn sóc lại hiểu cấp bậc lễ nghĩa như vậy."
Lý thị rụt rè cười cười, nâng lên bàn tay đeo nhẫn tay đỡ trâm vàng trên đỉnh đầu, "Là Thanh Nhi chính mình hiểu chuyện, ta ngược lại cảm thấy ngài dạy bảo Vân Chấp vô cùng tốt, trông tính tình hiền thục dịu dàng này làm ta cũng rất thích, chớ nói chi hắn là đại sư thêu thùa danh chấn kinh thành."
Động tác này là ông học theo chủ quân nhà Đại bá mẫu, ngay cả lời nói cũng vậy. Năm đó đại nữ nhi Thời Yến Hân nhà lão Đại làm mai, Đại chủ quân chính là dùng mấy ngữ điệu như này.
Khái quát lại chính là: người khác khen hài tử nhà mình bao nhiêu, mình cũng phải khen ngược lại.
"Đâu có đâu có." Nói đến thêu công, ý cười trên mặt Vân chủ quân trong nháy mắt cứng ngắc vài phần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT