Cuối cùng ở trong phòng nghỉ, Thời Thính được mọi người quan tâm và phỏng vấn cho biết:
Không biết, kỳ thật tôi cũng không biết vì sao anh ta lại như vậy (khoát tay), không sao, dù sao tôi cũng quen rồi, anh ta nói tôi hai câu cũng không có gì (hai tròng mắt trong suốt kiên định)
Ông cụ Kỳ và lão quản gia, anh em bác sĩ Bạch, trợ lý Thẩm cùng các vệ sĩ, nhao nhao toát ra ánh mắt đau lòng.
Kỳ Xán đứng ở bên cạnh: "......"
Vẻ mặt Thời Thính kiên cường, nắm tay cuộn trọn —— Lời này của cô là thật, bởi vì quả thật Thời Thính cũng không biết vì sao Kỳ Xán lại đột nhiên quát cô?
Cô cũng chỉ mắng anh trong lòng mà thôi, không có làm cái gì, anh cũng không thể tức giận vì suy nghĩ trong lòng của cô chứ!
Nhưng mà, hành vi của bệnh thần kinh, cô không cần phải hiểu.
Vì thế Thời Thính vừa dùng ngôn ngữ ký hiệu đơn giản, vừa dùng động tác tay chân biểu thị: Mọi người đừng trách Kỳ đại thiếu gia, tôi không sao!
Cô thật sự không có việc gì, bởi vì hiện tại tiếng lòng tăng trưởng thật nhanh! Hình như Kỳ đại thiếu gia đang rất kích động, tuy rằng không biết đang kích động cái gì? Nhưng có lẽ chính là do cảm xúc của nam chính gia tăng, hiện tại tốc độ tăng lời thoại của cô tăng vù vù, xông thẳng mà lên.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT