Trước buổi bảo vệ luận án để xin học bổng xuất sắc, Tạ Ngật Thầm đã bay về nhà một chuyến.
Vẫn là khu biệt thự yên tĩnh như mọi khi với những ngôi nhà đứng sừng sững tách biệt nhau, ánh hoàng hôn màu vàng cam của buổi chiều tà phủ xuống đường chân trời, tạo nên khung cảnh bao la bát ngát.
Tạ Trấn Lân đứng trên ban công, liên tục gọi hết cuộc này đến cuộc khác, chiếc gạt tàn bên cạnh đã chất đầy những mẩu thuốc lá cháy dở, Khâu Nhược Uẩn thì vừa xử lý xong hàng loạt cuộc họp trực tuyến khẩn cấp, khuôn mặt lộ rõ vẻ phờ phạc, miệng khô lưỡi rát, bà ngồi xuống ghế, đưa tay xoa nhẹ thái dương đang đau âm ỉ.
Bên bệnh viện tâm thần cũng vừa gọi điện đến, thế nhưng vào lúc này thì ai mà dám nói cho bà biết chuyện gì đã xảy ra chứ.
“— A Thầm, con làm cách nào mà thuyết phục được Đỗ Tuấn Niên giúp chúng ta thế?”
Đúng là sông có khúc, người có lúc mà.
Lúc đó Khâu Nhược Uẩn trăm phương nghìn kế ngăn cản, chẳng ngờ được sẽ có ngày hôm nay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play