Thực ra câu nói của Tạ Ngật Thầm không nặng không nhẹ, vừa đủ để mọi người đều nghe thấy, nhưng lại không tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn hay bất lịch sự.
Tim Ninh Tuế bỗng lỡ nhịp, ánh mắt cũng nhìn sang.
Đĩa dâu tây nhỏ trước mặt, mỗi quả đều căng mọng, cô như cảm nhận được vị ngọt ngào khi nãy vừa mới nếm thử, lại xen lẫn một chút chua chua chát chát, cảm giác khó diễn tả thành lời.
Ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía bọn họ, Ngô Tử Khiếu khựng lại, cánh tay đang giơ giữa không trung cũng không biết nên rút về hay không.
Ninh Tuế liếm môi, khẽ ngước mắt lên, nhìn về phía Ngô Tử Khiếu: "Ừm, cảm ơn cậu, nhưng mà bọn mình có dâu tây rồi." Sau đó, cô tự nhiên quay sang phía Chung Lộ: "Mấy cậu có muốn ăn không?"
Chung Lộ rất biết ý, phối hợp diễn: "Có chứ có chứ, cảm ơn anh Ngô nha!"
Bữa tiệc bắt đầu từ bảy tám giờ tối, chẳng mấy chốc đã gần mười hai giờ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play