Sau khi Tạ Ngật Thầm dùng cùi chỏ khẽ huých vào mình thì Trương Dư Qua mới nhận ra người ta là con gái, lời đùa của mình có phần thô tục, nhưng đã muộn mất rồi, lúc đó mặt Hồ Kha Nhĩ đã tái mét, chẳng nói chẳng rằng liền buông bát đũa chạy đến nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.
Sau khi nôn xong, cô ấy trở về phòng với bước chân loạng choạng, dù mọi người khuyên can thế nào cũng đòi về khách sạn nghỉ ngơi.
Sau khi trở về phòng tại nhà nghỉ, Trương Dư Qua cảm thấy vô cùng hối hận: "Biết vậy lúc nãy mình đã không nói linh tinh, còn có thể dỗ họ đi chơi quanh phố cổ."
Tạ Ngật Thầm vừa tắm xong, lúc này đang nằm dài trên ghế sofa chơi game, nghe vậy liền liếc xéo anh ấy, hàm ý rất rõ ràng, đúng là cái đồ hèn hạ, chẳng biết nói gì hơn.
Vừa nãy Thẩm Kình đã thanh toán tiền, lập một nhóm chat trên WeChat, trong nhóm có yêu cầu thanh toán theo chế độ AA.
Trương Dư Qua cầm điện thoại ngồi xuống bên cạnh Tạ Ngật Thầm, dù là AA, nhưng thực tế anh ấy ăn nhiều hơn, suy nghĩ một chút rồi anh ấy lại gửi một phong bao lì xì trong nhóm, chi trả một nửa số tiền thanh toán của mỗi người. Trong lúc thao tác, anh ấy còn dặn dò Tạ Ngật Thầm: "Nhớ đừng nhận đấy, tiết kiệm cho tôi 28 tệ."
Lời vừa dứt, âm thanh thông báo nhận phong bì lì xì liền vang lên trong trẻo, người bên cạnh chậm rãi lên tiếng: "Ồ, hình như đã muộn rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play