Buổi chiều Chủ nhật, Triệu Mạn đưa Hứa Hữu Trì đến trường.
Trong văn phòng, bà Triệu ngồi trên sô pha, lắng nghe giáo viên chủ nhiệm Niếp Bình kể lại toàn bộ việc Hứa Hữu Trì trốn học và có bạn học giúp anh che giấu.
Triệu Mạn lắng nghe mà không nói gì, cuối cùng cũng mỉm cười nhẹ, đôi môi đỏ mở lời với Niếp Bình: "Được, tôi biết rồi, cảm ơn cô Niếp."
Thái độ không chút cảm xúc của bà khiến Niếp Bình trong chốc lát không thể đoán được suy nghĩ của vị quý phụ này. Không rõ bà có ý định nuông chiều con trai mình trốn học hay sẽ nghiêm túc giáo huấn anh.
Triệu Mạn không phải lần đầu tiên được giáo viên chủ nhiệm mời họp phụ huynh.
Nhưng lần trước, cũng đã là mười mấy năm trước, khi Hứa Hữu Trì học lớp một. Một đứa trẻ bé bỏng như vậy, chỉ vì một chút mâu thuẫn đã đánh nhau với bạn học trong lớp.
Hứa Hữu Trì từ nhỏ đã ít nói, không phải vì tính cách lạnh lùng, mà có lẽ anh không thèm quan tâm người khác. Hứa tiểu thiếu gia, cảm thấy những đứa trẻ khác chỉ là những đứa ngốc nghếch không xứng đáng với sự chú ý của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play