Dỗ ngọt

Chương 6:


1 tháng


“Tại sao?”

Có phải Khương Tư Yến muốn chèn ép em trai tôi không?

Anh còn nhớ đạo đức nghề giáo mà mình đã học năm xưa không?

Hay là anh đã vứt bỏ tất cả ở Mỹ rồi?

Tôi lấy điện thoại ra, đang định chất vấn anh thì bỗng thấy điện thoại hiện thông báo.

Gần đây em ấy học tập đúng là chăm chỉ hơn trước, nhưng chỉ giới hạn trong giờ học, còn lại đều dành để chơi bài. Tôi đã hỏi, cứ đến tối là em ấy lại lén mọi người để chơi, đến mức không màng ăn uống, ngủ nghỉ.

Tôi hốt hoảng lao vào phòng em trai, quả nhiên tìm thấy một bộ bài Ultraman hoàn chỉnh dưới nệm.

Chắc hẳn là nó đã dồn hết tiền mình để dành để mua bài.

Em trai tôi rúc vào một bên giả vờ như không biết gì.

Khương Tư Yến lại nhắn tin.

Tôi đã nói chuyện với em ấy rồi, việc chơi bài hiện tại đã ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi, gia đình nên có biện pháp hạn chế. Ngoài ra, việc gọi tên trong lớp là ngẫu nhiên, không hề có chuyện tôi đặc biệt quan tâm.

Nhìn tin nhắn, tôi xấu hổ đến không nói nên lời.

Không ngờ, trong lòng em bây giờ tôi lại là loại người như vậy.

Lần này thật sự xong rồi, tôi tức giận, gọi em trai lại đánh một trận, cũng tịch thu toàn bộ bài Ultraman.

Sau đó, tôi mới muộn màng nhận ra rằng có thể Khương Tư Yến đã tức giận rồi.

Bởi vì anh không trả lời tin nhắn xin lỗi của tôi.

Trước đây, khi anh tức giận cũng thường không trả lời tin nhắn.

Có lẽ vì Khương Tư Yến là người có đạo đức cao thượng nên khi bị nghi ngờ về đạo đức nghề nghiệp, anh cảm thấy rất khó chịu.

Thấy mấy tin nhắn tôi gửi đi anh đều không trả lời, tôi quyết định đến gặp trực tiếp để xin lỗi.

Thừa dịp lúc đi đón em trai có thời gian, tôi ghé qua văn phòng.

Khương Tư Yến vẫn mặc áo sơ mi trắng đơn giản ngồi chấm bài, nhưng khí chất của anh lại có thể ngay lập tức hạ gục tất cả mọi người.

Trên đường đi vào trường, tôi còn nghe thấy mấy nữ sinh bàn tán rằng thầy Khương dạy lớp 2-3 rất đẹp trai.

Đúng là thời buổi mà gu thẩm mỹ đều được hình thành từ nhỏ.

Cảm giác này khiến tôi như quay trở lại thời đại học.

Hồi đó, tôi cũng vô tình nghe được trong câu lạc bộ có một bạn học rất đẹp trai, chỉ lướt qua thôi mà tôi đã có ấn tượng rất sâu đậm, rung động ngay lập tức.

“Em có chuyện gì không?”

Bị bắt gặp nhìn trộm, tôi chẳng hề lo lắng chút nào.

“Xin lỗi anh, chuyện lúc trước là do tôi nóng vội, chưa tìm hiểu rõ ràng. Tôi đến đây để xin lỗi anh.”

“Ừm, tôi chấp nhận.”

Dễ dàng vậy à?

Tôi đã nghĩ văn trước nửa tiếng, giờ mới nói được câu mở đầu đã kết thúc rồi.

“Tôi mời anh đi ăn để xin lỗi anh được không?”

“Không cần, lát nữa tôi còn việc.”

Tôi cắn răng, đang định nói gì đó thì bỗng sau lưng truyền đến tiếng gõ cửa.

“Thầy Khương, đi họp thôi.”

Là một cô giáo rất xinh đẹp, đôi mắt rất long lanh.

Khương Tư Yến theo cô ấy đi ra ngoài.

Mịa!

Trên đường về, em trai tôi kéo tay tôi.

“Chị nhìn thấy chưa, đó chính là cô Trương dạy tiếng Anh của bọn em.”

“Ừm, cô ấy khá xinh.”

“Cô Trương không chỉ xinh đẹp mà còn thích thầy Khương nữa. Nếu chị muốn tán thầy Khương thì phải nắm chặt cơ hội đó!”

Tôi suy nghĩ một lát rồi cúi xuống nhìn thẳng vào mắt em trai.

“Chị và thầy Khương trước đây đã từng yêu nhau, nhưng chuyện đó đã qua rồi, bọn chị không có khả năng hợp lại. Sau này em đừng nói những lời như vậy nữa, nếu để người khác nghe thấy thì sẽ không hay đâu.”

Em trai tôi gật đầu vẻ như hiểu mà lại không hiểu.

“Nhưng tại sao, thầy Khương rất thích chị, chị không thích thầy Khương ạ?”

“Sao em lại thấy thế!”

Bực bội trong lòng, tôi đứng dậy, nắm tay em trai đi nhanh về nhà.

Em trai tôi rảo bước chạy theo, miệng không ngừng nói:

“Bình thường bọn em đến văn phòng tìm thầy Khương, nếu không nói chuyện học tập, thầy ấy sẽ để bọn em tự chơi. Nhưng hôm đó lúc ở văn phòng em có nhắc đến chị, thầy ấy lắng nghe rất lâu, cuối cùng còn hỏi về chị nữa, mãi đến khi vào học mới cho em về.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play