Thẩm Trạch Lan cúi đầu suy tư, nghĩ đến thuốc trị thương mà mình đã uống trong đêm tiết minh âm. Cậu mở mắt ra, nhìn Tạ Dương Diệu.
Chỉ một ánh mắt, Tạ Dương Diệu liền đoán được cậu muốn nói cái gì.
Nói: “Ta cũng giống ngươi.”
Xem ra đúng là thuốc trị ngoại thương có tác dụng.
Tâm tình của Thẩm Trạch Lan cũng trở nên tốt hơn, hai người không giao lưu nhiều, tiếp tục tu luyện, sau đó chữa thương.
Thời gian trôi qua rất nhanh, đảo mắt đã tới rét đậm.
Trời lạnh hơn.
Hai ngày sau khi vào rét đậm, hạ một trận tuyết.
Trận này tuyết rơi rất lâu, rơi liên tục mấy ngày, lúc ngừng lại tuyết đã phủ kín, khi giẫm lên sẽ ngập đến đầu gối.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT