Tạ Dương Diệu im lặng không lên tiếng lấy ra thuốc trị thương, mở nắp bình, đổ vào trong miệng.
"Không phải ngươi nói, đây là thuốc trị ngoại thương sao?" Thẩm Trạch Lan nghe được động tĩnh, cậu nhìn sang.
Tạ Dương Diệu nói: “Đúng là thuốc trị ngoại thương.”
Thẩm Trạch Lan nói: “Vậy sao ngươi còn ăn?”
Tạ Dương Diệu nuốt bột thuốc trị thương, đem thuốc trị thương đưa cho Thẩm Trạch Lan, nói: “Vạn nhất có chút tác dụng thì sao?”
Cũng có đạo lý.
Thẩm Trạch Lan đã trừ Hàn Khí, còn chưa sống đủ, không muốn chết, học hắn, cũng ăn theo.
Thuốc trị thương đắng muốn chết, so với thuốc trước kia cậu uống còn đắng hơn nhiều, cậu phí chút sức, mới nuốt được bột thuốc trị thương xuống.
Sau khi nuốt xong, không có phản ứng gì, phản ứng tốt hay không tốt, đều không có, tựa như chưa dùng qua.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT