Thẩm Trạch Lan ngủ một giấc, lúc tỉnh lại, trời đã tối đen.
  Biết được chuyện Tạ Dương Diệu rời đi, trong lòng hoảng hốt như cách một tầng sa, trở nên cực kỳ không chân thực, tựa như cậu chỉ là gặp phải ác mộng.
  Thị nữ bên người Tạ Dương Diệu đi vào, nhẹ chân nhẹ tay bấm pháp quyết thấp nến trong phòng, nhẹ giọng hỏi Thẩm Trạch Lan có muốn ăn chút cháo thanh đạm hay không.
  “Không cần.”
  Thẩm Trạch Lan hoàn hồn, tự cắt mình mấy đao, mới bình tĩnh trở lại, ân lên huyệt thái dương đau đến không chịu nổi, mặc quần áo đứng dậy, đi tìm kiếm Tạ Đông Trì, xin ngài nói cho mình vì sao Tạ Dương Diệu lại rời đi sớm như vậy, hài tử làm sao giữ được.
  Tạ Đông Trì phất tay, từ trong hư không xuất hiện một cây cổ cầm, hắn quen thuộc mà gãy dây đàn. Linh khí nồng đậm từ thân đàn tràn ra, tiếng đàn du dương mang theo linh lực tràn về phía Thẩm Trạch Lan.
  Trong nháy mắt, cảnh vật xung quanh biến hóa, Thẩm Trạch Lan cùng Tạ Đông Trì đi vào một nơi sơn thanh thủy tú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play