"Tạ Dương Diệu đi đâu rồi?" Thẩm Trạch Lan nghiến răng nghiến lợi bồi thêm một câu.
  Y Thánh vội vàng đi tới, bấm pháp quyết thanh lý máu trên giường, ôn thanh nói: “Tiểu thiếu chủ còn sống, ngươi đừng tức giận, vết thương mới khâu lại, cảm xúc quá mức kích động, sẽ vỡ ra.”
  Thẩm Trạch Lan nghe vậy, hơi giật mình, sửng sốt kêu đối phương lặp lại một lần, mới xác nhận là mình không nghe lầm. Tản đá trong lòng rơi xuống, vạn vật trong lúc này đều trở nên đáng yêu, cậu thả lỏng tay chẳng biết đã nắm chặt từ lúc nào, chính vào lúc thả lỏng này, cơn đau từ phần bụng mới truyền đến, vén lên vạt áo, nhiều thêm một đạo vết thương không ngắn.
  Trong tay có bạch ngọc cao trừ sẹo, cũng là không lo lưu lại sẹo.
  Thẩm Trạch Lan đang muốn buông vạt áo xuống, Y Thánh lại hiểu lầm, nói một câu.
  “Lão phu đã điều phối xong dược cao, thoa mấy ngày, vết thương sẽ biến mất, không ảnh hưởng đến sinh hoạt phu phu.”
  Thẩm Trạch Lan nghe vậy, lại nhớ tới Tạ Dương Diệu, nhíu mày, nhìn một vòng trong phòng, không thấy đối phương đâu. Thế là lại hỏi Tạ Dương Diệu ở nơi nào, vấn đề này, cũng không có người đáp lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play