“Trở về muộn.”
Đèn đuốc ảm đạm, Tạ Dương Diệu tưởng là Thẩm Trạch Lan đã ngủ, nín thở, cẩn thận bước vào gian phòng.
Vừa tiến vào phòng, đèn đuốc cả phòng đột nhiên bật sáng, truyền đến một câu nói như vậy, ngẩng đầu tìm kiếm, tầng tầng lớp lớp màn giường, đối phương còn chưa nghỉ ngơi, đang ngồi ở trên giường.
“Sao còn chưa ngủ?”
Tạ Dương Diệu chưa kịp suy nghĩ, đã treo màn giường lên, trước mắt rộng mở sáng sủa, chỉ thấy Thẩm Trạch Lan lại thay hỉ phục thành hôn ngày ấy, mi tâm tô hoa cùng khóe mắt dán trang sức màu sắc khác biệt với ngày ấy, đều là màu vàng bắt mắt.
Nhìn kỹ, hóa ra là lá vàng.
Cứ như vậy, so với ngày thành hôn càng thêm diễm lệ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT