Phó Nguyệt: “Ta đến xem có cái gì ta có thể phụ một chút được không?”
Nhìn thấy Phó Nguyệt tới phòng bếp, Thôi Đào Nhi buông việc trong tay ra, nhiệt tình mà đón nàng vào: “Phó Nguyệt muội muội sao lại tới đây? Trong phòng bếp này có nhiều khói, muội ngồi ở trên nhà chờ là được rồi.”
“Bọn họ đang ở đó nói chuyện phiếm, ta nghe chẳng thấy thú vị, đến xem phụ các tẩu một chút.” Phó Nguyệt cười đi vào “Vương nhị tẩu đang cán sợi mì sao?”
Vương Thục cười gật đầu: “Làm chén mì trường thọ cho bà bà.”
Thôi Đào Nhi tiếp lời nói: “Haiz, tay nghề nấu cơm của Thục Nhi khéo, ta kém muội ấy, chỉ có thể làm trợ thủ cho muội ấy. Chẳng bì được với các tiểu nương tử trẻ tuổi khéo léo như các muội.”
Phó Nguyệt đáp: “Tẩu tử đừng nói như vậy, tẩu cũng không hơn nhiều tuổi chúng ta mà.”
Ba người nói nói cười cười, nói chuyện kéo gần khoảng cách lẫn nhau, không lâu sau, bọn họ đã xưng hô thân mật hơn một chút.
Phó Nguyệt giúp đỡ Thôi Đào Nhi rửa rau, Thôi Đào Nhi thấy nàng hiền lành hào phóng, liền trò chuyện với Phó Nguyệt mấy chuyện linh tinh hai ngày qua.
“Tiểu Nguyệt à, nghe nói ngày hôm trước Thôi biểu cô lại tới cửa làm phiền bọn muội à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT