Sau khi thu dọn hành lý, tôi theo Giang Khâm trở về Hồng Kông.

Sau khi lái xe vòng vào biệt thự, tôi phát hiện một điều rằng, cho dù đã rời đi 5 năm nhưng tôi vẫn thuộc lòng đường về nhà Giang Khâm.

Niên Niên đang ngủ say bỗng mơ màng gọi: “Mami…”

Tôi vội vàng dỗ dành: “Niên Niên à, sắp đến nơi rồi. Đi cùng mẹ đến nhà chú này chơi vài ngày, sẽ sớm về nhà thôi, được không nào?”

Giang Khâm lập tức nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn: “Em còn muốn đi đâu?”

Lưng tôi cứng đờ: “Về nhà”

Giang Khâm nhấn mạnh nói: “Đây chính là nhà em.”

Tôi quay đầu đi, không muốn nói gì với thằng hâm này nữa.

Nhưng nhóc con Niên Niên liên tục ríu rít: “Mami, nơi này thật đẹp quá đi!”

Khu biệt thực Khải Mậu tấc đất tấc vàng, mỗi tấc đất giá trị hàng vạn tệ, đương nhiên là phải đẹp rồi. Hơn nữa đang là mùa hoa nở, khắp nơi đều là hoa đang khoe sắc.

Tên Giang Khâm không giỏi giao tiếp với trẻ con, ngượng ngùng mà dỗ dành: “Nếu Niên Niên thích chỗ này thì cùng mami ở lại đây có được không?”

Tim tôi đập loạn xạ, đang định nói thì thằng bé lại cất lời: “Con rất thích nơi này, nhưng con nghe lời mami, mami ở đâu thì con sẽ ở đó.”

Aiya đúng là con zai của ta, không phí công nuôi dưỡng!!!

Tôi tự hào mà ngước mắt nhìn Giang Khâm.

Hắn thế mà lại quay đầu nhìn ra ngoài cửa xe, trên môi ẩn chứa ý cười.

Nhìn tòa nhà quen thuộc trước mắt dần hiện rõ, tôi thở dài trong lòng - ‘Đã lâu không gặp’.

Tôi không nghĩ rằng mình sẽ quay lại đây một lần nữa, khoảng thời gian sống ở đây giống như đã là từ kiếp trước.

Mở cửa nhà, tôi phát hiện cách bài trí bên trong vẫn hệt như khi tôi rời đi. Tấm bọc ghế sofa màu nâu ấm kia là tôi chọn, chiếc đèn sàn màu kẹo ngọt kia tôi là tôi chọn, thậm chí cốc đựng nước đôi trên bàn trà kia cũng là tôi đã mua về. Lúc này đang có một nam quản gia đứng đó.

Khác biệt duy nhất là, có thêm một bức tường đầy đồ chơi ở phía sau.

Tôi nghe thấy tiếng wua đầy ngạc nhiên của con trai.

Giang Khâm cười nói: “Chú đưa con đi chơi đồ chơi được không nào?”

Tôi im lặng mà nghiến răng.

Thằng cha khốn khiếp này rất giỏi trong việc lấy lòng người khác. Tôi nhất định sẽ không để hắn được như ý muốn!

Mang đôi dép màu hồng do Giang Khâm chuẩn bị, tôi bước đến chỗ đồ chơi với vẻ mặt quái dị.

“Mua đồ chơi cho con trai người khác cũng thật chu đáo nhiệt tình đấy!”

Giang Khâm ừ ừ vài tiếng, không biết từ đâu lôi ra một chiếc hộp: “Tôi còn mua dây chuyền cho vợ thằng khác!”

Tôi cúi đầu nhìn.

Khốn khiếp!

Đó là tác phẩm small red book tôi đã sưu tầm được vài ngày trước.

Không đợi tôi phản ứng lại hắn đã nhấc bổng con trai tôi lên mà tiến vào trong nhà: “Đi thôi, chú đưa con đi xem phòng mà chú đã chuẩn bị cho con.”

Tôi ôm chặt chiếc hộp bằng vải nhung màu đỏ đi theo hắn, nhìn căn phòng trẻ em được trang trí cẩn thận trước mắt mà chua chát hỏi: “Anh có thể chuẩn bị một căn phòng đẹp như vậy cho con trai của người khác được à?”

Giang Khâm hình như đã thay đổi tính nết rồi, thuận theo tôi mà nói: “Ừ ừ, tôi còn ngủ chung giường với vợ người khác được nữa là!”

Mặt tôi nóng bừng, giọng nói cũng trở nên gay gắt: “Anh nuôi con người khác mà còn cảm thấy vui vậy sao?”

Giang Khâm khoanh ngực dựa vào cửa: “DN…”

Tôi cảm thấy mình như con mèo bị giẫm đuôi, lập tức nói: “Thằng bé là con trai tôi, tôi không cho phép.”

Giang Khâm đột nhiên biến thành kẻ hiểu chuyện, nhìn thấy tôi nhảy dựng lên bèn cười mà dỗ tôi: “Được rồi, không cho phép thì thôi vậy.”

Không hiểu sao lúc đó tôi lại bị nụ cười của hắn mê hoặc đến tim đập loạn xạ.

Nghĩ đến những gì hắn mới nói, tôi nhấn mạnh: “Niên Niên từ nhỏ đã ngủ với tôi. Không có tôi, thằng bé không ngủ được. Cho nên tối tôi sẽ ngủ cùng con.”

Niên Niên lập tức phản bác lại: Mami, nam tử hán đại trượng phu, con khi nào…”

Tôi ném cho thằng bé một ánh nhìn tình thương mến thương.

Niên Niên rùng mình, quay đầu nói: “Khi nào con cũng là bảo bối nhỏ của mami.”

Con ngoan của ta, cũng biết điều đấy.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play