Tôi bồn chồn nhìn Giang Khâm đột nhiên xuất hiện.

Quảng Thạch là một trấn nhỏ nằm sát biên giới. Tôi không cho rằng việc hắn có mặt ở đây chỉ là tình cờ.

Nguyễn An Niên im lặng ngồi bên cạnh tôi với vẻ mặt lạnh lùng. Thằng bé cứ ngồi vậy mà nhìn tôi đối đầu với bố ruột của nó.

Giang Khâm gõ ngón tay lên bàn vài lần, cất giọng nói: “Qua đời 5 năm, con trai 4 tuổi rưỡi. Nguyễn Dao, em nói tôi nghe, thằng bé là con của ai?”

Tôi ngoan cố nói: “Thật ra năm đó tôi đã cắm sừng anh.”

Giang Khâm tức giận, cười khẩy hỏi: “Hắn là ai?”

“Anh ấy ch.ết rồi.”

“... Được lắm được lắm, chớt rất đúng lúc.” - Giang Khâm nhấp hai ngụm cà phê - “Chúng ta đi làm xét nghiệm ADN.”

Tôi siết chặt bàn tay của con trai, cất giọng ngăn cản: “Không được!”

“Bây giờ tôi là người giám hộ duy nhất của thằng bé, tôi không cho phép anh mang con tôi đi xét nghiệm ADN.”

Trong mắt Giang Khâm hiện lên vẻ giễu cợt: “Không cho phép? Sợ tôi biết được thằng nhỏ là con tôi sao?”

“Anh ấy ch.ết vì tai nạn xe cộ, ô tô lao xuống vách đá nhưng không thể tìm thấy th.i th.ể.”

Giang Khâm tháo chiếc dây chuyền trên cổ ném xuống bàn: “Nguyễn Dao, đùa vui không?

Ánh mắt tôi vô thức nhìn đến sợi dây chuyền mà hắn mới ném ra.

Sợi dây chuyền lồng qua một chiếc nhẫn kim cương. Là chiếc nhẫn năm đó hắn đã tặng tôi.

Trong lòng tôi có chút khó chịu.

Giang Khâm lại nói: “Đi theo tôi.”

“Tôi không đi đâu hết.”

“Trở về Hồng Kông.”

“Tôi không đi.”

“5 tuổi, Nguyễn An Niên sắp vào tiểu học, em muốn để thằng bé đi học ở đây?”

“Rõ ràng tôi mới là người có thể để thằng bé có một cuộc sống tốt đẹp. Nguyễn Dao, em cảm thấy mình có biện pháp nào khác sao?”

Tôi nghiến răng nói: “Anh cũng đã kết hôn rồi, giờ tôi theo anh về, anh bảo tối và Niên Niên phải sống như thế nào?”

Trong mắt Giang Khâm hiện lên đầy vẻ tức giận: “Em an phận thủ thường thì sẽ không có ai gây phiền phức cho em.”

“Vì để không gây phiền phức cho người khác mà em còn giả ch.ết đổi tên được, đây không phải sở trường của em sao?”

Giang Khâm đứng lên, dáng người 1m9 của hắn lập tức chắn hết ánh sáng của tôi.

Hắn ta đã không còn kiên nhẫn nữa.

“Cùng nhau trở về, hay là muốn đối đầu với tôi?”

Thằng chó khốn khiếp!!!

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play