Lúc Tần Sở đi ra mở cửa, anh đang mặc một chiếc áo sơ mi mặc ở nhà, hình như anh vừa mới tắm xong, tóc còn hơi ẩm, Lâm Thiên Thiên lập tức nhận ra khí tức của anh có chút lạnh lẽo, ánh mắt anh nhìn cô giống như một dòng suối lạnh lẽo, thần bí sâu thẳm không thấy đáy.
Nhưng vẻ mặt của cô vẫn bình tĩnh như thường.
"Thơm quá, là cháo kê của tôi sao?" Cô xoa xoa tay và bày ra vẻ mặt tràn đầy mong đợi hỏi.
Tần Sở cụp mắt nhìn khuôn mặt không có chút tương tự nào với Lâm Thiên Thiên của cô, nhưng không hiểu sao vẫn khiến anh cảm thấy có vài phần quen thuộc, anh vẫn chưa trả lời câu hỏi của cô, khi Lâm Thiên Thiên cất giọng hỏi lại lần nữa, anh bỗng nhiên đưa tay kéo cô, trời đất xung quanh như quay cuồng, anh lập tức ấn cô lên bức tường lạnh lẽo.
Vẫn là đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng như thường ngày, anh cau mày hỏi cô: "Rốt cuộc cô là ai?"
“Anh bị mất trí nhớ à, sao đột nhiên lại không nhận ra tôi rồi?”
“Trả lời tôi mau.” Anh hạ giọng và khàn giọng hỏi từng chữ một. “Chỉ cần hiện tại cô nói cho tôi biết tất cả lý do thì tôi sẽ tin ngay.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT