Cảnh sát cuối cùng vẫn không bắt được Thời Phùng Sinh.
Trời đã quá muộn nên Triệu Tín Nhiên lái xe từ cục cảnh sát đến hiện trường, anh ta đưa ví tiền cho Tiểu Trương bảo Tiểu Trương đi mua đồ ăn khuya từ một cửa hàng gần đó mời mọi người ăn.
Các cảnh sát mặc thường phục tựa vào mui xe hoặc ngồi xổm bên đường, mỗi người cầm một bát đồ ăn và ăn uống ngon lành, cảnh tượng thoạt nhìn có hơi hỗn loạn.
Tiểu Ngô bưng một bát hoành thánh đưa cho Triệu Tín Nhiên nhưng anh ta lại đưa tay ra chặn lại. Tâm tình anh ta đang cảm thấy rất không tốt, lông mày nhíu lại như có thể bóp nát muỗi ruồi bay ngang qua, anh ta hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, cả không gian này rất nhanh đã tràn ngập trong khói thuốc.
Tiểu Ngô không thích mùi khói ngột ngạt, nhưng cô ấy vẫn có chấp đi theo anh ta, giống như một cái đuôi nhỏ không thể rũ bỏ.
Triệu Tín Nhiên mắng cô ấy: "Cô muốn làm gì? Có chuyện gì muốn nói thì cứ nói, nếu không có gì để nói thì cứ đi theo chủ nhiệm Tần của cô đi!"
Tiểu Ngô vội vàng lắc đầu và hạ giọng nói: “Tâm tình của chủ nhiệm Tần đang rất không tốt, tôi cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, và tôi cũng không dám hỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play