Đêm đó Tần Sở lại có một giấc mơ khác.
Anh mơ thấy người đàn ông thoáng nhìn anh trong quán bar nở một nụ cười mỉa mai, như thể anh ta đang chế nhạo anh vì không thể nhớ ra anh ta là ai, hoặc như là đang thổi kèn ăn mừng vì thắng lợi của mình.
Sau khi tỉnh dậy, đầu anh có cảm giác đau như búa bổ, Tần Sở xoa xoa con mèo màu cam đang nằm bất tỉnh trên giường, sau đó đổ đủ thức ăn và nước uống cho mèo rồi lái xe đi làm.
Khi đến đồn cảnh sát, Triệu Tín Nhiên vừa nhìn thấy gương mặt của anh đã bắt đầu cau mày.
"Không phải, lão Tần, không phải là tôi đang phê bình anh, anh có thể đừng có áp bức mình làm việc nữa hay không? Thật ra đồ đệ của anh..." Vừa nói đến đây, anh ta mất tự nhiên ho khan một tiếng: "Đồ đệ của anh đã làm rất tốt rồi. Trước kia xác thực là không có anh thì không được, nhưng hiện tại văn phòng pháp y không có anh thì vẫn có thể vận hành được, bình thường anh cũng nên chú ý nghỉ ngơi, rảnh rỗi thì đi đây đi đó cho khuây khỏa, trái đất này sẽ không vì anh đột nhiên không làm việc nữa mà ngừng quay đâu.”
Tần Sở nói: “Vậy tôi đi nhé?”
Triệu Tín Nhiên nói "A" và lại nắm lấy tay áo anh: "Dù sao anh cũng đã đến đây rồi, giúp tôi xem vụ án này đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play