Tiểu Ngô còn chưa đợi được Lâm Thiên Thiên trả lời thì đã nhận được điện thoại của Tần Sở.
Sở dĩ Lâm Thiên Thiên biết người bên kia điện thoại là Tần Sở là bởi vì Tiểu Ngô đột nhiên thay đổi sắc mặt và ngoan ngoãn đứng dậy: “Tôi hiểu rồi, tôi sẽ quay lại ngay. Ừ, anh chờ một chút." Thái độ và giọng điệu rất giống như học sinh tiểu học đang báo cáo thành tích thi viết văn của mình với giáo viên.
Sau khi cúp điện thoại, cô ấy vẫy vẫy tay với Lâm Thiên Thiên và chuẩn bị chạy đến ngã tư bắt taxi, thấy dáng vẻ sốt ruột của cô ấy, Lâm Thiên Thiên chỉ vào chiếc taxi đang dừng chờ cô: “Cô có thể đi chiếc này, hiện tại tôi cũng không vội.”
"Cô Triệu, cô đã giúp tôi rất nhiều rồi."
Tiểu Ngô cười ha hả nói cảm ơn rồi lên xe rời đi.
Lâm Thiên Thiên chờ cô ấy đi rồi thì mới có thể từ từ hồi phục tinh thần lại từ trong cảm xúc có chút ngạc nhiên. Nếu như không phải Tần Sở gọi điện thoại tới đúng lúc, trong khoảng thời gian ngắn cô thật đúng là không biết mình nên tỏ ra phản ứng gì, và nên trả lời Tiểu Ngô như thế nào.
Có sống chung không?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT