Du thuyền lao nhanh qua làn nước màu ngọc lam, những con sóng trắng xóa không ngừng xô vào đáy tàu.
Những đám mây sáng màu ẩn hiện trên bầu trời trong xanh, một người phụ nữ mặc váy dài đứng ở mũi tàu, chiếc váy trắng bị gió biển thổi bay dữ dội, như thể chiếc váy của cô đang lơ lửng trên bầu trời, đem đến cảm giác như thứ đang mặc trên người cô là những đám mây nhẹ nhàng.
Tần Sở không nhớ mình đã đi tới như thế nào, anh vỗ nhẹ lên vai người phụ nữ, người phụ nữ nhanh chóng quay người lại để lộ ra khuôn mặt xinh đẹp, đó là Lâm Thiên Thiên sau khi được giải cứu.
Anh thậm chí không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng cô đột nhiên mỉm cười với anh.
“Tần Sở, em đi lâu như vậy, anh có từng hôn qua người nào khác không?”
Vừa nói, cô vừa kiễng chân ôm lấy mặt anh và hôn từ trán đến mí mắt anh, sau đó là hôn lên má anh, cuối cùng cô ấn chặt anh vào lan can của du thuyền, gió biển điên cuồng quét qua, sau đó cô mạnh dạn hôn lưỡi với anh.
Tần Sở gần như bị nụ hôn này làm cho ngạt thở, nhưng anh lại không đành lòng dừng lại, nhưng dường như có ai đó ở phía sau đang kéo anh lại, nói với anh rằng anh phải rời đi ngay lập tức, làm cho Tần Sở đành phải buông Lâm Thiên Thiên ra, sau đó anh trơ mắt nhìn Lâm Thiên Thiên như một con diều bay lên trời, bay càng ngày càng cao và càng ngày càng xa anh.
Khung cảnh trước mắt bắt đầu vặn vẹo, Tần Sở cố hết sức vươn tay lên bầu trời.
Anh muốn tóm lấy Lâm Thiên Thiên, nhưng thứ mà đầu ngón tay anh chạm vào lại là lớp vải mềm mại như chăn bông.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT