8 năm trước?

8 năm trước tôi nhớ rằng quan hệ giữa anh trai tôi với Thẩm Tinh Vũ không tệ mà, còn mặc chung một cái quần được nữa.

Anh ấy rất hay đến nhà tìm anh trai tôi, mỗi lần tới còn đem cho tôi rất nhiều đồ ăn vặt mà tôi thích để tôi không làm phiền đến hai người họ.

Sau đó thì không biết tại sao mà cả nhà Thẩm Tinh Vũ đột nhiên chuyển ra nước ngoài, khi đi còn không nói lời tạm biệt nào với hàng xóm.

Bố mẹ Thẩm Tinh Vũ làm kinh doanh, họ khởi nghiệp từ việc mở một xưởng nhỏ, sau đó việc làm ăn càng ngày càng phát triển, nhà học cũng càng ngày càng giàu hơn.

Tôi còn nhớ bố mẹ tôi từng nói, trước đây bố mẹ Thẩm Tinh Vũ muốn đổi sang một căn nhà khác, chuyển khỏi khu nhà chúng tôi, nhưng anh ấy sống chớt không chịu đi, một mực nói sống ở đây quen rồi. Cuối cùng bố mẹ anh ấy không làm gì được liền phải tiếp tục ở lại.

Cho nên việc gia đình họ chuyển ra nước ngoài sống cũng không có gì kì quái, đại khái là người có tiền muốn thay đổi môi trường sống, cái này không có gì khó hiểu cả.

Tôi vẫn đang đắm chìm trong hồi ức thì bên trong phòng bỗng vang lên tiếng cốc vỡ.

Tôi vội vã chạy vào trong phòng, mới mở cửa đã thấy người vốn dĩ ôn hòa, điềm tĩnh như Thẩm Tinh Vũ đang kéo mạnh cổ áo của trai tôi, còn đè anh trai xuống bàn nữa.

Nghe thấy tiếng mở cửa, Thẩm Tinh Vũ quay đầu lại, khuôn mặt tức giận của anh còn mang theo vài phần đau khổ.

Tôi thấy sợ hãi, vội dừng bước lại khi nhìn thấy đôi mắt đỏ ngầu lạnh lùng của anh ấy.

“Hi Hi”

Cố Sanh Sanh và Thẩm Tinh Vũ đồng thời gọi tên tôi.

“Anh, anh Tinh Vũ, hai người là đang……” - Tôi ngơ ngác nhìn hai người họ.

Hai người họ dường như cảm thấy sợ sệt trước phản ứng của tôi, họ lần lượt buông tay ra rồi đứng thẳng dậy chỉnh lại quần áo.

Cố Sanh Sanh đi đến trước mặt tôi, nắm lấy cánh tay tôi an ủi: “Hi Hi đừng sợ, anh cùng với anh Tinh Vũ của em đang nói chuyện bình thường mà. Lúc nãy là cảm xúc có chút kích động thôi.”

Tôi liếc nhìn Thẩm Tinh Vũ, anh ấy cũng đang mỉm cười mà nhìn tôi, như thể cảnh tượng hai người phẫn nộ khi nãy chỉ là tôi tưởng tượng ra vậy.

Cố Sanh Sanh nhìn theo ánh mắt của tôi, cố nở một nụ cười trên mặt: “Tinh Vũ, cậu nói xem có đúng không?”

Thẩm Tinh Vũ ngập ngừng một chút rồi dùng giọng điệu ôn hòa nói: “Đúng vậy Hi Hi, anh và anh Sanh không có chuyện gì đâu, anh không cần phải lo lắng.”

“Thật sự không có chuyện gì?” - Tôi không tin tưởng lắm mà hỏi.

Anh trai dường như có chút mất kiên nhẫn, kéo tôi ra ngoài rồi dỗ dành: “Ây ya, thật sự không có chuyện gì đâu. Đứa bé ngốc như em thì không hiểu được. Anh chỉ là muốn kiểm tra xem anh Tinh Vũ của em mấy năm nay ở nước ngoài có chăm chỉ rèn luyện thân thể hay không thôi, thật không ngờ thằng nhóc này lại cứng cáp lên rất nhiều haha.”

Cố Sanh Sanh vừa nói vừa quay lại đấm mấy cái vào ngực Thẩm Tinh Vũ. Anh ấy không chống cự lại mà chỉ nhìn tôi cười ngốc nghếch.

Tôi gạt tay Cố Sanh Sanh ra rồi đi về phía Thẩm Tinh Vũ: “Anh Tinh Vũ, chúng ta đi thôi.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play