Ta nhìn Thẩm Nhược Hy, nhìn cô ta rất kĩ bỗng trong một khoảng khắc nào đó ta nhìn thấy môi cô ta cong lên một cách bất thường… chẳng lẽ chuyện này là do cô ta sắp xếp ư? Nụ cười trên môi ấy cũng dần được ả ta thu lại, ả ta cố nặn ra vẻ mặt lo lắng nhìn bọn ta. Mặc kệ có phải là mưu đồ của ả hay không nhưng ta của hiện tại chỉ cần nhanh chóng hòa ly thôi… những chuyện còn lại bản thân ta sẽ xắp xếp~
Cẩu hoàng đế nhìn nhị hoàng tử vừa lên tiếng bảo: - Nhị hoàng tử nói vậy là có ý gì? Chẳng lẽ ý người là Dự vương một thân áo giáp trên chiến trường bảo vệ biên cương Quốc Cung Nam Triều ta lại dùng mưu hèn kế bẩn chỉ để hãm hại một nữ nhi của tội thần phản quốc sao?
Tam công chúa nhìn cẩu hoàng đế không nhanh không chậm mà nhìn hắn: - Phải hay không chỉ cần hỏi hắn là được mà, một nam nhân bị ngã ngựa đến bây giờ vẫn chưa tỉnh xem ra là do thái y bất tài, vô dụng~ Xuân Nhi mau mời Ôn Tư đến đây đích thân bắt mạch cho Dự vương xem vì sao đến giờ hắn vẫn chưa tỉnh!
Cô ấy ôm lấy ta vào lòng cười bảo: - Cần gì phiền đến Ôn thái y, Lạc Ý mau mang một thau nước lạnh đến đây, người đâu lôi Dự vương từ giường bệnh đến đây cho bổn công chúa~
Các cung nhân nghe lệnh liền lôi Dự vương đến chính điện, lão phu nhân thấy nhi tử mình bị các cung nhân không thương tiếc mà lôi đến liền gào khóc: - Nhi tử của ta! Các ngươi không được làm vậy với thằng bé~
Cẩu hoàng đế nhìn thấy Dự vương bị lôi đến liền đứng ngồi không yên mà nhìn hoàng đế: - Quý quốc dù sao đây cũng là việc trong nội đình không cần làm đến mức này!
Cô ấy nhìn hoàng đế cười châm biếm: - Bệ hạ việc nội đình mà ngươi nói là Dự vương mưu đồ muốn sát hại người ngay trước mặt bổn công chúa sao?
Cẩu hoàng đế liền cứng họng chẳng thể nói lời nào, ta nhìn sắc mặt của Dự vương thấy khóe mi hắn khẽ động liền hiểu…Ha~ Đúng là đại quân tử, lúc chiến thắng thì khoe khoang như thể sợ người khác không biết đến chiến thắng của mình, đến lúc thua một nữ nhi thì nhất quyết không chịu cúi đầu, một lòng vẫn muốn hơn thua nữ nhi. Đến cả mưu đồ giả bệnh để chối bỏ trách nhiệm của những nữ nhi tâm cơ cũng dùng đến… đúng là khiến ta mơ mang tầm mắt.
Lạc Ý mang một thau nước lạnh lên tạt thẳng mặt hắn nhưng mãi hắn vẫn không chịu tỉnh khiến ta vô cùng khâm phục độ nghị lực này của hắn. Thấy hắn mãi chưa tỉnh cẩu hoàng đế liền đắc ý: - Xem ra hoàng đệ thật sự bệnh tình không nhẹ không thể nhất thời tỉnh lại được, chuyện hòa ly của ngươi hôm khác lại nói~
Ta cười lạnh trước độ đê tiện của hoàng tộc Nam Cung, muốn trốn tránh lấp liếm chuyện ngày hôm nay ư, sao có thể dễ dàng như vậy. Ta liền lên tiếng: - Không được~
Cẩu nam nhân tức giận nhìn ta: - Phu quân của ngươi bị đến mức này rồi mà bản thân ngươi vẫn chăm chăm muốn hòa ly sao? Ngươi to gan đến mức muốn kháng ý chỉ của trẫm!
Hoàng đế liền nói: - Chuyện hôm nay không phải chỉ một mình Chi Hạ chịu ấm ức còn có cả trưởng công chúa, hoàng thượng đây chưa hỏi ý kiến của trẫm đã vội quyết định như vậy có phải quên mất trẫm vẫn còn ở đây, nhi nữ của trẫm vẫn còn ở đây không?
Hoàng đế đập bàn khiến cẩu nam nhân đó giật mình sợ hãi, dù cho hai nước kí khế ước hòa bình nhưng Quốc Cung Nam Triều mãi mãi không thể sánh bằng Tây vực ở bất kì mặt nào vì vậy nên lời nói của hoàng đế có hiệu lực hơn lời nói của cẩu nam nhân đó. Ta cẩn thận tiến lên phía trước cúi người: - Từ trước đến nay phu làm thê chịu, phụ mẫu làm các con chịu vì vậy con làm thì phụ mẫu phải chịu! Nay Dự vương lâm bệnh không thể nói chuyện về việc hòa ly hay thậm chí nhận trách phạt thì xin hoàng đế hãy để cho ngạch nương của Dự vương gánh tội thay hắn!
Ta vừa dứt câu Dự vương liền bừng tỉnh gào lên: - Độc phụ ngươi dám động vào ngạch nương của bổn vương!
Mọi người trong khán phòng dường như không quá bất ngờ trước thái độ của hắn, thậm chí còn có vài tiểu công chúa bật cười trước sự ngu ngốc này của hắn nữa~ Tam công chúa nhìn hắn cười lạnh: - Ồ Dự vương xem ra đã khỏe rồi~
Nhị hoàng tử cầm quạt phẩy phẩy trong tay nhìn Dự vương: - Xem ra Dự vương vẫn còn rất khỏe mạnh nha, chửi người không bị vấp một chữ nào mà~
Mặt bọn người Thẩm Nhược Hy tái nhợt nhất là cẩu hoàng đế, một tiếng vung dây giòn tan vang lên trong điện, Dự vương vừa tỉnh liền ăn một cú đánh từ cô ấy, cú đánh ấy làm da thịt hắn ứa máu đủ để thấy nó mạnh cỡ nào. Cô ấy cầm dây cương vẻ mặt đầy nghiêm nghị bảo: - Dối trên lừa dưới, khi quân phạm thượng đánh ngươi thế này là còn quá nhẹ cho ngươi~
Dự vương nghiến răng ken két nhìn ta, ta thấy đứng dậy thẳng lưng bước đến chỗ hắn: - Ngươi nói ta là độc phụ vậy ngươi âm mưu hại chết ta thì gọi là gì?
Dự vương nhìn ta ánh mắt chứa đầy tia máu mà nói: - Ngươi không có bằng chứng mà dám vu cáo cho bổn vương!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.
Sau Trọng Sinh Ta Đem Phu Quân Sủng Tận Trời2.
Thảm Thực Vật Hoang Dã3.
Tình Yêu Thôn Quê4.
Trục Lãng=====================================
Hắn vừa dứt lời thì một túi đan dược đập thẳng vào mặt hắn, hắn nhùn túi đan dược mà hai mắt cả kinh nhìn ta, ta thẳng tay tát hắn một phát, tiếng tát vang lên một bên mặt hắn đã bị sưng đỏ. Hắn câm phẫn nhìn ta: - Chứng cứ ở đây ngươi còn gì để chối?
Cẩu hoàng đế nhìn đóng đan dược trên mặt đất liền nhìn ta nghi hoặc: - Đó là gì?
Tam công chúa liền lên tiếng thay ta nói: - Đó là Thiên Mã dược, là loại dược tăng cơ cho những con ngựa yếu ớt để chúng tăng cơ bộc phát sức mạnh chạy nhanh hơn. Đan dược này thường có ở các trường đua ngựa để cho những kẻ nhiều tiền sử dụng hòng gian lận trong các cuộc đua!
Một tiểu công chúa nhỏ nói: - Đan dược này dùng trên ngựa bình thường thì không sao nhưng hôm nay phát điên e là do Dự vương biết mình sắp thua nên cho nó ăn quá nhiều đan dược dẫn đến bị sốc và rồi phát điên!
Nhị hoàng tử bước đến cạnh Dự vương: - Chậc chậc! Tướng quân anh dũng thiện chiến không bao giờ dùng mưu hèn kế bẩn để hạ bệ nữ nhi đây sao? Thật khiến cho bổn hoàng tử mở mang tầm mắt~
Dự vương không chịu thua nói: - Các ngươi chỉ đưa ra đan dược này chứ chưa có bằng chứng xác thật, sao có thể nói đó là đan dược của bổn vương!
Ta cười khẩy nhìn hắn: - Có lẽ ngươi không biết đan dược này vốn rất dễ dị ứng với da của con người, khi tiếp xúc trực tiếp tay sẽ nổi mụn nước, nổi càng nhiều chứng tỏ người chạm càng nhiều!
Ta định nắm tay hắn thì nhanh chóng bị cô ngắn lại, cô dùng dây cương quấn lấy bàn tay đang siết chặt của hắn, dây cương có gai khiến hắn đau đớn mà thả lỏng tay ra để lộ ba cục mụn nước… chứng tỏ hắn cho chiến mã ăn đến ba viên đan dược này~ Ngựa bình thường ăn một viên thôi đã đủ rồi, hai viên là quá sức… vậy mà hắn dùng đến ba viên…
Bằng chứng đầy đủ khiến hắn không thể mở miệng cãi cố nữa, nhìn bàn tay của hắn mà hoàng đế đập bàn tức giận lên tiếng: - Hoàng thượng chuyện này ngươi còn muốn giải thích hay bao che cho hoàng đệ của ngươi nữa không?
Cẩu hoàng đế tất nhiên không ngốc, nhìn tình cảnh trước mắt đến con nít 3 tuổi cũng biết làm gì, hắn có thể không phải là một vị hoàng đế quá tốt hay quá công minh nhưng với những bằng chứng đầy đủ như này, hắn trầm giọng: - Dự vương mưu đồ bất chính cố tình sử dụng đan dược gian lận, mưu kế bất thành lại muốn hãm hại vương phi, dối trên lừa dưới, dĩ hạ phạm thượng nay buộc ngươi phải hòa ly với Chi Hạ, còn có mưu hại trưởng công chúa phạt đánh 200 trượng, cắt chức tướng quân, sau cung yến phạt đóng cửa hối lỗi 3 năm! Không biết quý quốc đã hài lòng chưa~
Không ai nói gì tiếp nữa, khung cảnh hỗn loạn này cuối cùng cũng khép lại… ở một góc Thẩm Nhược Hy trầm mặt bỗng cong môi nhìn về phía nàng đang đầy sự đắc ý và vô cùng vui vẻ: - " Ha~ Mèo con giờ cũng đã biết gào người rồi! Nhưng không sao, nàng sau cùng cũng là của ta… ta xem trưởng công chúa sẽ lấy lý do gì mang nàng đi~ "