49.
Ta cứ thế trông coi bên giường của nàng ấy ròng rã hai ngày liền, may thay nàng ấy đã tỉnh lại.
Mạn Mạn sau khi tỉnh lại nhìn thấy ta thì đã chạy tới bên cạnh, hai dòng lệ tuôn dài trên má mà gọi ta là Tiêu Tiêu.
Ta vừa nghe được hai chữ này liền biết rằng, cuối cùng nàng ấy cũng đã nhớ ra ta rồi.
Mười năm, ta đã đợi nàng ấy ròng rã mười năm trời.
Trong những năm tháng ấy, đôi khi giữa đêm khuya, ta bừng tỉnh dậy sau cơn mộng. Những cơn mộng khiến cho ta cảm thấy như những ngày tháng được ở bên cạnh nàng ấy chỉ là tưởng tượng của ta mà thôi.
Ta đã phải sống trong ngày tháng bàng hoàng đan xen với sợ hãi và nhớ nhung.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT