Chuyện đêm đó Tô Nhạn không nhắc tới, Yến Hồi Thời cũng không đề cập, nó giống như biến mất trong quên lãng, nhỏ bé không đáng kể.
Cô gái nhỏ nhớ ba cũng là chuyện bình thường, Yến Hồi Thời cũng không để trong lòng.
Nhưng cái ‘ngoài ý muốn’ này lại khắc sâu trong trái tim Tô Nhạn.
Sau khi khai giảng, Tô Nhạn rất ít khi nhìn thấy Yến Hồi Thời, anh lại khôi phục trạng thái bận rộn làm việc như trước, ngày nào cũng phải bay đi công tác khắp mọi nơi.
Liên tục học bù vài tuần, cuối cùng cũng nghênh đón vài ngày nghỉ ngơi, học sinh lớp 12 có người vui có người buồn.
“Cuối cùng thì có nên đi chơi không đây, tớ rối rắm quá, không làm đề thì lại sợ Toán kéo chân không lên nổi.” Vẻ mặt Ngô Vi Vi buồn phiền, quay đầu hỏi, “Tô Nhạn, cậu định đi đâu chơi thế?”
Một bạn học nam nghiêng người qua, “Nói như kiểu cậu không đi chơi thì môn Toán không kéo chân cậu vậy.”
“Cậu phiền muốn chết!”
“Không tin à? Cậu hỏi Tô Nhạn mà xem, nhất định cậu ấy sẽ nói với cậu, cậu ấy đi chơi với biển đề.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT