Kỳ thật sau khi nghe Tống Gia Ngôn nói ra lai lịch của sầu riêng, trong lòng Thanh Đào cũng hy vọng mình không thích mùi sầu riêng này, trái cây trân quý như vậy, muốn ăn còn phải đi Xiêm La tìm, bà làm một tiểu thiếp không được sủng ái của Quốc công phủ, nếu thích ăn, cuộc đời về sau chỉ sợ muốn ăn cũng không ăn được.
Bất quá nhìn Tần thị và Tống Quốc thích ăn sầu riêng như vậy, Đỗ Hạ cũng cảm thấy thỏa mãn.
Tối ngày mai bọn họ lại phải về hiện đại, lần này trở về, ít nhất lại phải chờ một tháng mới có thể đã trở lại, Đỗ Hạ nghĩ cho Tống Gia Ngôn. Cho hắn thêm một ngày ở cùng cha mẹ tẫn hiếu.
Trong lòng có việc, hôm nay Đỗ Hạ ở trên bàn mạt chược vẫn luôn mơ màng hồ đồ thua không ít bạc vụn.
Đêm khuya ra khỏi chủ viện, Đỗ Hạ quay đầu nói với Tống Gia Ngôn bên cạnh: “Ngày mai chúng ta không đi ngâm suối nước nóng, trong khoảng thời gian này em mệt quá, không muốn ngồi xe ngựa đi thôn trang lâu như vậy, thay vì đi xa ngâm suối nước nóng, còn không bằng ở chủ viện chơi mạt chược một ngày.”
Tống Gia Ngôn biết đây không phải lời thật lòng của Đỗ Hạ, đồng dạng hắn cũng biết cô sở dĩ nói như vậy, chính là vì để hắn có thâm chút thời gian ở chung với cha mẹ.
Tống Gia Ngôn duỗi tay nắm lấy tay cô, đứng ở dưới tàng cây, thập phần cảm động: “Tiểu Hạ, cảm ơn nàng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play