Bạn Gái Cũ Hắc Hoá Hằng Ngày

Chương 187: Bạn gái cũ là Hồ yêu (1)


1 tháng


 Trong một gian phòng bí mật, một cô gái, với một đám tuấn nam trang phục chỉnh tề.

 “Đã ba ngày, cô tỉnh rồi sao?”

 Có người đánh vỡ cục diện yên tĩnh.

 “Tỉnh?”

 Lâm Lang mê mang mà ngẩng đầu, trên tay còn không ngừng vuốt ve mèo nhỏ.

 Tuy rằng trước mặt đứng một loạt trai đẹp, nhưng cô vẫn cảm thấy làm một *sạn phân quan càng thú vị, sau đó cô lại vùi đầu si mê với “sự nghiệp vuốt mèo” của chính mình.

*Tuôi cũm không biết là cái gì :’)

 “Meo—”

 Bé mèo béo kêu lên một tiếng làm nũng.

 “Tiểu tổ tông, vuốt thoải mái sao? Nhìn chủ nhân đối đãi với mi thật tốt, phải nhớ kĩ nha!”

 “ Meo meo meo!”

 Người đàn ông cầm đầu hít một hơi thật sâu, nhắc nhở chính mình phải nhẫn nại, không nên chọc phải ma nữ này, cô khẳng định là muốn chọc giận bọn họ, lấy cớ để đại khai sát giới.

 “Đúng vậy, đã tỉnh.”

 Khuôn mặt tuấn mĩ của hắn mỉm cười, lại có chút vặn vẹo. “Ngài đã quên sao? Nhiệm vụ giả không thể giết chết vai chính.”

“Tôi đâu có giết bọn họ.” Lâm Lang mặt đầy vô tội, đưa chân mèo ra giữa không trung. “Anh sờ đi, đôi tay này mềm mại không xương, sao có thể cầm nổi đao?”

“Meo!”

Người đàn ông: “......”

Cô mẹ nó vươn tay mình ra a, lấy chân mèo ra thế chỗ tính là cái quỷ gì?

“Xem ra cô chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”

Một mĩ nam khác tính tình không tốt tức giận, bàn tay hung hăng vỗ mặt bàn, rít gào nói, “Vậy phiền cô ở trong phòng tối chút thời gian đi!”

Cô gái lập tức giả ngu, “Ồ, tôi đã nghiêm túc tự hỏi một phen, xem xét lại bản thân một lượt, phát hiện chính mình đúng là có rất nhiều thiếu sót.”

Chân mày nhíu chặt của mọi người nới lỏng, có tự nhận biết liền tốt.

“Chỗ nào thiếu sót?”

“ Công tác hủy thi diệt tích còn chưa đủ tốt, để các người phát hiện.” Cô vô cùng đau đớn bổ sung, “ Thất sách, quá thất sách, lần sau tôi nhất định sẽ rút kinh nghiệm!”

“.......”

 “ Số 85, cô mẹ nó muốn đối nghịch với chúng tôi đúng không? Mau tới, cuốn tay áo đánh một trận, cô thắng lão tử quỳ xuống kêu cha!” Thiếu niên lửa giận nổi lên bốn phía, dùng một tay túm cổ áo Lâm Lang, mạnh mẽ kéo người tới trước mặt.

“Ai nha, Tiểu Tứ đừng nóng....”

“ Có chuyện gì từ từ nói! Từ từ nói!

 Mọi người vừa thấy tình hình không ổn, vội vàng tiến tới khuyên can.

“Trưởng quan, quân tử động khẩu không động thủ, anh làm vậy ảnh hưởng không tốt.” Lâm Lang một chút cũng không hoảng hốt, cười tủm tỉm cầm chân mèo, đột nhiên không kịp phòng ngừa, dùng móng vuốt mèo cào một cái lên mặt đối phương, nghiêm trang nói, “Môi Cầu, đậu hủ của hắn ăn có ngon không?”

“Meo meo meo!” Bé mèo béo kích động kêu lớn.

Nó cho rằng mình có thể lại làm một lần.

“......Lão tử không cam tâm! Cô là nữ nhân xấu!”

Người đàn ông bị mèo đực đùa giỡn nổi giận đùng đùng vứt đi vẻ ngoài lịch sự, vung nắm đấm muốn đánh Lâm Lang.

“Sao có thể làm như vậy?”

Áo khoác màu đen nghiêng nghiêng mặc trên đầu vai, thân hình tinh tế cao gầy của Quân Vãn tiến vào với mặt vô biểu tình, quân phục màu vàng nhạt cùng cái ủng cao ngang đầu gối phối hợp, hơi thở sắc bén nghênh diện đánh tới. Tóc của cô ấy cắt ngắn, tóc mái cắt chéo. Mắt của Quân Vãn thiên hướng hẹp dài, lúc hơi nheo lại khi gọi người trái tim cũng muốn run lên.

Trừ khi phải diễn nhiệm vụ giả ngốc bạch ngọt, ngày thường chị Quân Vãn của cô vẫn rất công.

Lâm Lang vuốt cằm thưởng thức.

“A Vãn, Người của chị khi dễ em.”

Quân Vãn nhìn ra đằng sau, Lâm Lang kĩ thuật diễn dùng một giây online, khóc sướt mướt nói, “ Chị xem, tên nhãi này còn dám túm quần áo em, rõ ràng là không để chị anh minh thần võ trong mắt.”

Quân Vãn nâng cằm lên, nhìn chằm chằm thiếu niên.

“Không phải, Đây là cô ta nói chuyện quá đáng trước......” Hắn ấp úng giải thích.

“Tôi sủng, anh có ý kiến?”

“Không, không có ý kiến.....”

Mồm miệng lanh lợi của hắn lập tức không dùng được.

“Các anh không xin chỉ thị của tôi, đem người nhốt trong ngục giam, chuyện này tôi sẽ không bỏ qua dễ dàng.” Ngón tay thon dài của Quân Vãn chống vành mũ quân nhân, nâng lên trên một chút, khóe miệng tràn ra một tiếng cười lạnh, “Xem ra là tôi lâu không trở lại, ai cũng dám leo lên đầu tôi tác oai tác phúc.”

“Nói, đây là chủ ý của ai?”

Cô ấy nói rõ mang bộ dáng muốn tính sổ.

Trong phòng lâm vào trầm mặc, mọi người tôi nhìn anh, anh nhìn tôi, chỉ là một lời cũng chưa nói.

Ha hả, nữ ma đầu này lúc tức giận lên, ai dám không sợ chết tiến lên đâu? Mọi người lại không phải tên ngốc.

“Không nói cũng không sao.” Quân Vãn xem xét liếc mắt nhìn Lâm Lang, “Em muốn chị giải quyết bọn họ như thế nào?”

Mọi người: “......” Thật quá đáng, vậy mà dùng từ “giải quyết” này, bọn họ cũng có nhân quyền đấy được không?

“Ai nha, chuyện này thì đơn giản.”

Lâm Lang ác liệt cười, “Như vậy đi, em nhìn trúng tiểu tử kia, chị tặng hắn cho em, em sẽ không tiếp tục truy cứu.”

“Nằm mơ!”

Lúc này tiếng rít gào có tới hai người, một là chính chủ người bị hại, còn lại là Quân Vãn.

Lâm Lang vô tội chớp chớp mắt.

Quân Vãn trực tiếp khiêng người trên vai, trước khi đi còn nói với đoàn người đang sững sờ một câu, “Xin lỗi, hài tử nhà tôi không hiểu chuyện, Cô ấy đã có người hoàn mĩ như tôi, đàn nam nhân thúi các anh không xứng với cô ấy, hay là nên làm gì thì làm đi, không cần nghĩ nhiều, nếu không—” Cô ấy bỗng nhiên cười, có một loại cảm giác đẹp bất phân nam nữ, “Các anh biết hậu quả.”

“......”

Đại lão cô cười có chút đáng sợ.

Hiếm khi bằng hữu tốt trở lại, Lâm Lang lôi kéo người ở tinh tế chạy loạn khắp nơi, đến nhiệm vụ cũng vứt ra sau đầu, người có hậu đào chính là có thể tùy hứng như vậy.

Nhưng Quân Vãn là người có địa vị cao, cô ấy thực chất có rất nhiều sự vụ cần đích thân làm, Lâm Lang chơi đủ rất hào phóng thả cô ấy trở về làm việc, hết thảy đều vì tương lai tốt đẹp của hai người nha.

Ừm, Quân Vãn am hiểu kiếm tiền, cô chỉ cần phụ trách xinh đẹp như hoa là được.

Lâm Lang rất không biết xấu hổ ở trong nhà chơi bời nửa tháng, đến nỗi Môi Cầu đều nhìn không được, lôi kéo cô đi tiếp nhiệm vụ.

Xung quanh một mảnh tối tăm.

Lâm Lang còn tưởng chính mình bị mù.

“Xôn xao--- ”

Nàng nhúc nhích, liền cảm thấy kì quái, hình như nàng đang nằm dưới đất?

Vị trí cổ chân lập tức truyền đến một lực trầm trọng, đến mức sinh ra đau đớn.

Đây là một cái lồng giam khổng lồ, bóng tối vô hạn như đang hướng nàng chạy tới.

Lần trước từ phòng tối chạy ra ngoài, lần này lại tiếp tục vào, nàng thật đúng là nhiều tai nạn.

Lâm Lang cũng không nóng nảy, trước tiên xem một lượt cốt truyện.

Thú vị chính là, thân thể này của nàng là một con tiểu hồ ly, còn là linh hồ tám đuôi ngàn năm khó gặp, có được 800 năm tuổi thọ.

Lần này Lâm Lang triệt triệt để để trở thành “Yêu tinh bà bà”

Tiểu hồ ly có thiên phú được trời cao ưu ái, không cần giống những hồ yêu khác vất vả tu hành, vừa sinh ra đã là Bát vĩ hồ, nhưng nó cũng có bi kịch,một nhà cáo mới đẻ được bảo bối cục cưng đã bị tu sĩ theo dõi lấy đi, đem nó trấn áp ở dưới tổ trạch, một lần trấn áp chính là 800 năm.

Trong vòng 800 năm này, Tu chân giới tinh phong huyết vũ càng ngày càng nặng, các tông phái chém giết không ngừng, thi thể xếp thành núi, máu chảy thành sông. Trong lúc nhân tộc đấu đá tính kế lẫn nhau, Ma tộc cũng ngo ngoe rục rịch, muốn trở thành bá chủ độc nhất vô nhị ở tu chân giới.

Thời thế đại loạn, Nhân tộc phân tranh không ngừng. Mắt thấy Ma tộc từng bước ép sát, một thiếu niên anh kiệt ngang trời xuất thế, xoay chuyển càn khôn, định đoạt âm dương, dẫn dắt Nhân tộc đi theo hướng khác tới đỉnh thịnh thế.

Nếu là chúa cứu thế, không thể thiếu vài câu chuyện yêu hận tình thù khắc cốt ghi tâm.

Lâm Lang rất quen thuộc kịch bản kiểu này, nam chính nếu không có nhiều nữ nhân, làm sao có thể phẫn nộ vì hồng nhan, đánh bóng cho tên tuổi trọng tình trọng nghĩa của chính mình?

Huống chi người trong hậu cung càng nhiều, càng chứng tỏ chính mình có được nguồn tài nguyên càng phong phú.

Thể loại thiên tài địa bảo tùy ý nhặt, thiên hạ mỹ nữ đều là của ta dạng nam chính như này, người khác cũng không hâm mộ nổi.

Tiểu hồ ly này cũng quá xui xẻo, mới vừa sinh ra bị người tóm ném vào lồng sắt không nói, trong lúc nam chính đánh bậy đánh bạ xông vào, kích phát trận pháp, hắn dùng một giọt máu tươi lơ đãng làm rớt khế ước với tiểu hồ ly, lại là khế ước chủ tớ cực kỳ không công bằng, tiểu hồ ly cứ như vậy mơ mơ hồ hồ trở thành khế ước thú của hắn.

Khế ước thú giai đoạn trước vô cùng gian khổ, nam chính chỉ là một tiểu nhân vật tầng chót, đi theo hắn chẳng những không thể ăn cơm ngon rượu say, bản thân còn phải biến mình thành một bà vú, lo lắng cho hắn ăn, mặc, ở, đi lại còn chưa đủ, lúc chiến đấu còn phải xông lên đầu tiên, tránh cho nam chính bị đối phương đánh chết, nếu thế dựa theo khế ước chủ tớ tiểu hồ ly cũng phải đi theo gặp Diêm Vương.

Loại sự tình này giằng co mười mấy năm, sau này, tiểu hồ ly hóa hình. Bát vĩ hồ thông thường hiếm vì huyết mạch, khi hóa thành hình người tiểu hồ ly mang bộ dáng xinh đẹp thanh thuần, nàng lại mơ hồ trở thành nữ nhân đầu tiên của nam chính. Lúc này nam chính cũng quậy ra nổi bật, nữ nhân bên người càng tới càng nhiều, có công chúa Nhân tộc, có trưởng lão Ma tộc, cũng có hồ nữ cùng tộc với nàng.

Điểm khác biệt giữa nàng và các nữ nhân khác chính là, người đầu tiên tiểu hồ ly nhìn thấy chính là nam chính, nàng vô thức ỷ lại hắn, tín nhiệm hắn, tính tình cũng cực kỳ đơn thuần, căn bản đấu không lại những nữ nhân sở hữu nhiều tâm kế khác, từ ban đầu vị trí “chính thất” cũng chuyển cho vị công chúa Nhân tộc cao quý.

Càng thảm chính là, tiểu hồ ly là nữ nhân đầu tiên của nam chính, nữ nhân đã ghen ghét lên sẽ không nói đạo lý, tiểu hồ ly không thể hiểu được bị bài xích ở bên ngoài chúng nữ, còn bị người liên tiếp đánh vỡ “Âm mưu” , trở thành “Yêu nữ”, “Họa thủy” trong miệng người khác.

Cuối cùng tiểu hồ ly tâm lý sụp đổ, bị chính mình bức điên.

Yêu nữ sao?

Giả thiết của nhân vật này còn rất có cảm giác nha.

Lâm Lang dùng hình thái hồ ly lười biếng nửa nằm trên mặt đất, tám cái đuôi tuyết trắng theo tâm ý chủ nhân mà nhẹ nhàng chậm chạp đong đưa, tựa như rơi trăng hoa sáng tỏ không tì vết xuống đầy đất.

Đuôi mắt thon dài u mị của nàng mơ hồ có một mạt ý cười xẹt qua.

Bóng tối như đêm, có yêu mới sinh.

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play