Thời gian trôi qua rất mau, dường như việc Đổng Hãn chuyển trường không tạo ra ảnh hưởng với bất cứ ai.

Doãn Thường Lăng nhìn kiểu dáng lễ phục Mộc Vũ Tiểu gửi cho mình trong điện thoại, cậu trả lời nhanh rồi ra ngoài.

Khiêu vũ giao lưu là việc mà loại người như họ phải nắm được từ nhỏ, tất nhiên Doãn Thường Lăng cũng không ngoại lệ, sau khi gặp Mộc Vũ Tiểu, họ được tài xế đưa đến nơi giáo viên thông báo.

Hai lớp, tổng cộng 50 người, mất Đổng Hãn là còn 49, đều đã đến từ sớm, lúc Doãn Thường Lăng tới, cậu thu hút ánh mắt ngạc nhiên của rất nhiều người.

Trò chuyện vài câu với Mộc Vũ Tiểu, hai người bèn tách nhau ra.

Doãn Thường Lăng lấy một cốc nước hoa quả, tìm thấy Giả Dị Gia và Vương Đông Kỳ đang tán gẫu ở rìa, hai người đó nhìn thấy cậu: “Không ngờ nha Thường Lăng, thì ra cậu tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi.”

Doãn Thường Lăng cười bất lực, lúc này, đám đông vọng ra tiếng ồn ào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play