Lưu Ngọc Luy cuống quýt xin lỗi, hứa sẽ bồi thường thuốc men đầy đủ sau khi thoát được ra ngoài.
Giang Noah thì tỏ vẻ không sao, dù có bị cậu cắn thêm vài lần nữa cũng cảm thấy vui, ai bảo bây giờ cậu là bé yêu hàng thật giá thật của hắn.
Baek Beom phụ trách đưa hai người đến phòng đàm phán của nhà mình, nghĩ lại cảnh tượng vừa nãy, cười khẩy: “Hai người cũng tỉnh thật, định mần nhau trong phòng giam luôn à?”
Lưu Ngọc Luy da mặt mỏng, từ chối trả lời vấn đề này. Bị người khác phát hiện hai người đang hôn nhau chùn chụt, có nguyên cái shop bán quần cũng không đủ để cậu đội.
Giang Noah ôm eo cậu người yêu, tinh thần của thứ trong quần vẫn còn vững vàng, nếu không bị cắt ngang thì hắn định làm thật: “Ghen tị thì tìm người khác đi, đừng có mơ tưởng đến trai đã có chồng.”
Lưu Ngọc Luy câm như hến: “…” Mới yêu nhau chưa được một tiếng nữa mà cậu đã có chồng rồi?
Nhìn cặp song sinh có vẻ vẫn còn hứng thú với vợ mình, hắn nheo mắt cảnh cáo: “Bây giờ em ấy là người yêu của tao, tụi mày động vào hộ.” Hắn có thể nể hai đứa này vì là con trai của chị ruột hắn, nhưng vượt qua giới hạn thì đừng trách sao song sắt pháp luật công bằng.
Baek Min không để uy hiếp của một ngôi sao giải trí vào mắt: “Sợ qua cơ, anh thì làm gì được bọn này?”
Baek Beom cũng hùa theo mỉa mai: “Đúng đó, được mỗi cái mặt tiền trai bao độ. Tự tin gớm, trong khi mình thì yếu như sên. Nhìn lại xếp hạng trong bang rồi nói chuyện với bọn này nhé!”
Bang Baek Ho có một bảng xếp hạng dành cho các thành viên trong bang, gọi là bảng Tinh Anh. Mỗi một năm sẽ có cuộc thi đấu, do ông Lưu tài trợ, các thành viên, con cháu của những người trong bang đều được tham gia xếp hạng để xem ai là mạnh nhất. Người mạnh nhất sẽ được thưởng lớn, có thể là tiền, cũng có thể là vũ khí tự chọn, hoặc cũng có thể là mong muốn hoặc thỉnh cầu nào đó.
Năm nay, người xếp đầu bảng chính là Jo Seo Yun, cậu ta muốn một con xe mô tô cao cấp đắt tiền, ông Lưu liền đặt mua một con xe thỏa mãn yêu cầu.
Đến tháng giêng hàng năm là sẽ tổ chức giải đấu quy mô dành cho thành viên trong bang. Lần này bang chủ chơi lớn, ngoài có phần thưởng hậu hĩnh ra, ông ấy còn quyết định sẽ để quán quân làm con rể mình, kế thừa một nửa gia sản mà ông để lại, không chỉ riêng Baek Ho, còn có thế lực của ông ở Ý, Đức và Việt Nam.
Lưu Ngọc Luy bây giờ xinh đẹp thế kia, thơm phức, hát hay, nấu ăn ngon, tri kỷ lại chu đáo. Cưới cậu về cũng không thiệt thòi nha!
Quá trời cám dỗ, năm nay người đăng ký tham gia có rất nhiều.
Giang Noah vỗ đầu, hắn hình như quên mất chuyện này.
Lưu Ngọc Luy hiện tại thì vẫn chưa biết về cuộc thi, nhưng rồi cậu sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Hắn mà không thắng, rồi cậu sẽ có thêm một người chồng nữa mất. Khả năng cao là hắn phải tranh sủng với Jo Seo Yun…
Jo Seo Yun, thằng oắt đó đã luyện võ tới cảnh giới Lý Tiểu Long rồi, hắn có bắt đầu luyện quyền từ bây giờ cũng đánh không thắng. Chẳng lẽ phải dùng tới mưu hèn kế bẩn?
Giang Noah tuy được gởi cho ông Lưu làm cháu nuôi từ bé, cũng trải qua kì huấn luyện của xã hội đen, nhưng hắn không thích rèn luyện cơ thể quá mức, như vậy dù đô con nhưng nhìn không đẹp mặt. Hơn nữa có vũ khí cớ gì lại dùng võ? Chỉ cần cầm súng trong tay, hắn chấp sáu tên Jo Seo Yun đấy.
Vấn đề là thi đấu không cho phép mang vũ khí, kẹp tóc cũng không cho.
Nhìn người yêu nóng hổi mới ra lò, Giang Noah nhịn không được lại hôn má người ta hai ngụm, hạ quyết tâm: “Anh chắc chắn sẽ làm chồng em!”
Lưu Ngọc Luy à ừ lau nước miếng dính trên mặt, chùi bàn tay vào áo hắn, không hiểu mô tê gì tự dưng nổi cơn.
Phải vị tha thì tình yêu mới lâu dài.
_______
Phòng đàm phán.
Bên ngoài đứng hai nguồn thế lực, nhìn sơ qua cũng biết đâu là quân nhà mình, Lưu Ngọc Luy cảm thấy yên cái tâm hơn hẳn.
Baek Min mở cửa, chỉ chỉ Giang Noah và cậu: “Ba, hai người kia tới rồi.”
Ông Lưu nhìn thấy cháu trai vài ngày trước còn đang nhảy nhót trên ti vi nay xuất hiện trước mặt, không thấy dấu vết bị ngược đãi mới yên lòng.
Lưu Ngọc Luy lâu rồi chưa thấy ông nội mình, cũng hơi nhớ sương sương, ngoan ngoãn chào: “Ông nội.” Nhớ cái vị trà mà ông cháu cậu đã uống ghê, cậu vừa mới uống hết trà tuần trước.
Giang Noah cũng gọi ngọt sớt: “Ông nội.” Không biết sính lễ ông cần bao nhiêu, tập đoàn N.L đủ không ta? Hay thêm cả tòa bất động sản ở Seoul? Ông thích đi du lịch, hắn phải đặt làm một chiếc máy bay tặng ông mới được.
Ông Lưu bị hai cặp mắt tha thiết nhìn: “…?”
Baek Kang chỉ muốn giao dịch trao đổi bình thường: “Tôi không muốn kết thù với nhà họ Lưu, dùng cháu ông chỉ là bất đắc dĩ. Chỉ cần giao Baek Ho lại cho nhà họ Baek, thêm bớt điều kiện gì ông cứ việc đưa ra.”
Lưu Ngọc Luy bĩu môi, bắt cóc cho đã đời rồi bày đặt làm chính nhân quân tử, vậy ba ngày không tắm không mỹ phẩm không skincare không healthy không đủ bữa không ngủ ngon của cậu ai đền?
U oán của con tin quá đậm, người có mắt đều thấy, cánh môi chu ra sắp thành móc phơi quần áo được luôn rồi. Giang Noah thấy đáng yêu, hôn cho xẹp xuống.
“…”
“…Khụ khụ!” Chim chuột cũng nên phân trường hợp đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT