Yêu Phải Tân Nương Giả Mạo

Chương 2.2


4 tháng


Quan Tiểu Ngưng chớp mắt nhìn, ngạc nhiên nhìn anh tháo kính ra, bị khuôn mặt đẹp trai vượt quá mong đợi của anh khiến cô ngây cả người.

Anh có đôi mày rậm cùng đôi mắt to, ngũ quan lập thể hữu hình, đôi môi đẹp mà gợi cảm, trời ơi, bỏ cặp kính gọng đen xấu xí không ra gì kia đi, và mái tóc trông thấy ghê trên đỉnh đầu kia thì trông anh thật đúng là một anh chàng đẹp trai nha, nếu chỉnh sửa thêm chút nữa, nói không chừng cô chủ sẽ thích anh…

Không, sẽ không.

Quan Tiểu Ngưng lập tức chán nản. Vì cô thật sự rất hiểu cô chủ, một khi cô chủ không thích và có thái độ cự tuyệt, cho dù hôm nay người đến cuộc hẹn xem mắt trông giống tài tử Brad Pitt hay siêu sao bóng đá David Beckham đến 9 phần, cô chủ tuyệt đối không thể thích đối phương được.

Cô chủ là dạng phụ nữ sẽ vì từ chối mà từ chối (?), vì muốn chứng tỏ với ông chủ rằng hôn nhân của chính cô chủ thì cô chủ hoàn toàn tự quyết, nên đã dùng mọi cách để tránh né, nếu không bây giờ cô cũng sẽ không giả làm cô dâu ngồi ở chỗ này.

Lấy dao để lên cổ tay đã chảy máu để uy hiếp cô, muốn cô đánh lừa ông chủ, giúp cô chủ nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này, nếu không cô chủ sẽ chết cho cô xem, chuyện thế này cũng chỉ có cô chủ vừa cả gan vừa bốc đồng làm được thôi.

Bây giờ ông chủ đang ở xa nên không quản cô, cô chỉ có thể bằng mặt không bằng lòng trước mắt lấy tính mạng của cô chủ làm trọng, sau này quay lại Hongkong phải làm sao để đối mặt với ông chủ, cô chẳng có chút giải pháp nào, chỉ có thể mặt dày một chút mà thôi.

Nói ngắn gọn, nên giải quyết chú rể là ứng cử viên đầu tiên này trước rồi tính sau.

“Dáng vẻ đẹp trai là điều kiện thứ nhất, điều kiện thứ hai là phải có phẩm chất, điều kiện thứ ba là không nói lắp.” Cô nhìn anh, không tử tế nói.

“Tôi, tôi chỉ khi đang lo lắng, mới, mới nói lắp, bình thường thì không đâu.” Anh lại đeo kính lên mũi.

“Anh đang lo lắng cái gì?” Không lẽ ý của anh ta đang nói với cô rằng anh ta có thiện cảm với cô sao? Dung mạo bây giờ của cô đến cả nhìn chính mình trong gương còn khiếp sợ nha!

Anh nhìn cô một cái, xấu hổ ngượng ngùng nói: “Tôi, tôi rất thích, thích cô.”

“Phụt!” Cô vừa mới nâng cốc lên uống một ngụm, lập tức phun toàn bộ nước trong miệng ra, phun hết lên khuôn mặt anh.

“Thực xin lỗi.” Cô nói.

“Không, không sao.” Anh giữ phong độ với cô và cười thẹn thùng, sau đó mới cầm khăn ăn, thật cẩn thận lau nước trên mặt và cặp kính.

Trong lúc anh đang lau, cô vẫn nhìn chằm chằm vào anh, chỉ cảm thấy người này nếu đầu không có vấn đề, thì xem ra là mắt thẩm mỹ có vấn đề, nếu không làm sao có thể sẽ thích cô gái trông giống một bà điên ăn mặt như A Hoa như cô đây?

“Một cộng một bằng bao nhiêu?” Quan Tiểu Ngưng hỏi. [=))))))))))))))]

“Hai.” Nhâm Duẫn Dực có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của cô.

“Hai cộng hai?”

“Bốn.”

“Vậy bốn cộng bốn?”

“Tám.” Rốt cuộc anh nhịn không được mà nhíu mày, khó hiểu hỏi: “Cô, cô sao tự nhiên lại kiểm tra trình độ toán, toán cộng của tôi?”

“Tôi muốn biết đầu anh có bị vấn đề gì không.”

Nhâm Duẫn Dực nhanh chóng cúi đầu, thiếu chút nữa nhịn không được cất tiếng cười to.

Trời ạ, làm sao bây giờ, cô dâu mới này thật ngoài dự định đùa vui của anh nha, hại anh có cảm giác càng chơi càng vui, tình hình hình như có chút không ổn rồi.

“Ách, thật xin lỗi.” Cho rằng mình nói rất đả thương người, cô vội vàng áy náy nói.

Cô tưởng rằng anh bị tổn thương do những lời cô nói, nên mới cúi đầu giấu đi nỗi buồn như vậy sao? Thậm chí còn nói thật xin lỗi với anh.

Xem ra trang phục dọa người của cô, cử chỉ thô lỗ, ăn nói tổn thương người khác, chắc chắn tất cả đều là diễn xuất mà ra.

Thôi hỏng rồi, tình hình hình như càng lúc càng không ổn thật rồi, vì anh nổi lên lòng hiếu kỳ về con người thật của cô, muốn tháo bỏ vẻ mặt được trang điểm trông thật khủng khiếp kia xuống, cùng với thay đổi trang phục bình thường thì trông cô sẽ như thế nào.

“Vừa rồi tôi chỉ đùa thôi, không thật sự nghi ngờ đầu anh có vấn đề đâu, anh… anh đừng đau lòng như vậy có được không?” Nhìn anh vẫn cuối đầu trầm mặc không nói, trong lòng Quan Tiểu Ngưng nổi lên áy náy, thật cẩn thận nhẹ nhàng động viên anh.

Cô thật đúng là một cô gái dễ mềm lòng. Nhâm Duẫn Dực thầm nghĩ.

“Đầu của tôi không có vấn đề.” Anh cúi đầu nhỏ giọng nói, trong giọng nói không giấu được uất ức và đau lòng.

“Tôi biết, vừa rồi tôi chỉ nói đùa thôi, thật đó.” Giọng nói của cô thật dịu dàng.

“Vì sao tất cả mọi người đều muốn đem tôi ra làm trò đùa như vậy?”

“Hả?” Tất cả mọi người? Nghĩa là anh thật sự có vấn đề, chuyện này cô nên nói sao đây? “Có lẽ là vì mọi người biết anh sẽ không tức giận, cho nên mới…”

“Ý là tôi rất dễ bị xem thường, đúng không?” Anh cắt đứt lời cô, nói nhỏ.

“Hả?” Cô cả kinh, vội vàng sửa lại, “Tôi không có ý này, ý tôi là tính tình của anh tốt lắm, vì họ biết anh sẽ không tức giận, nên mới hay đùa với anh.”

“Tôi sẽ tức giận.” Anh khẽ nói.

“Hả?”

“Họ biết tôi sẽ tức giận, nhưng họ vẫn nói như vậy.”

Cô nên nói gì bây giờ? Tâm tình của Quan Tiểu Ngưng đột nhiên nặng trĩu. Những người bên cạnh anh đều xấu xa như vậy sao?

“Mọi người đều chán ghét tôi.” Anh đau lòng nói khẽ.

“Làm sao có thể như vậy được? Tôi sẽ không chán ghét anh nha.” Cô liền trấn an anh, đương nhiên không hề chú ý là anh không còn nói lắp bắp nữa.

“Nhưng khi nãy cô nói cô không thích tôi, không thích nghĩa là chán ghét.” Đầu của anh càng cúi xuống, thanh âm cũng nhỏ dần.

Quan Tiểu Ngưng ngẩn ra, đột nhiên không nói được lời nào.

“Tôi cũng không có bạn bè.” Anh hít hít mũi, khàn khàn nói.

Trời ơi, không lẽ anh ta đang khóc sao? Quan Tiểu Ngưng nhìn Nhâm Duẫn Dực vẫn đang cúi đầu, phát hiện bờ vai của anh hình như có chút run run. Trời ạ, anh ta thật sự đang khóc!

“Tôi có thể làm bạn của anh.” Chưa nhận thức được những gì mình sẽ nói, cô đã thốt ra lời.

“Nhưng cô nói cô chán ghét tôi.” Anh lại hít hít mũi, vẫn cúi đầu như cũ, giống một cô con dâu nhỏ đang tủi thân uất ức nói, khiến người ta cảm thấy vừa thương xót vừa buồn cười.

Một người đàn ông như vậy thật không ra thể thống gì, nhưng chuyện này sao có thể trách anh được? Cô tin rằng vì trí năng bẩm sinh không cao hơn người thường, nên anh cứ bị người ta cười nhạo và xem thường, lại không có bạn bè, vì vậy mới hình thành tính tình vừa e dè vừa không tự tin như thế.

Ai, thật không ngờ một trong những đối tượng chỉ phúc vi hôn* của cô chủ lại là người kiểu này, may là chính cô chủ không đến, nếu không chắc chắn sẽ tức đến té xỉu hoặc nổi điên luôn. Vậy mà ông chủ còn trợn mắt nói dối rằng đối phương là những thanh niên đều có điều kiện cực kỳ ưu tú, không chừng đến lúc ấy cô chủ đều thích tất cả, không thể chọn được ai. [*Chỉ phúc vi hôn: hôn ước từ khi còn trong bụng Mẹ.]

Nhưng mà cũng có thể là ngay từ đầu ông chủ đã bị đối phương lừa gạt, dù sao người đàn ông có điều kiện giống anh như vậy, cô đại khái có thể hiểu được tất cả.

Người đàn ông này…

Ai, mặc dù biết có thể tự tìm lấy rắc rối, nhưng cô vẫn muốn làm bạn với anh, giúp được anh ta cái gì thì giúp.

“Đó là vì ban nãy tôi không biết nhiều về anh, nên mới đoán nhầm như vậy. Sau khi trò chuyện với anh, tôi cảm thấy anh không phải là người khiến người khác chán ghét.”

“Thật vậy sao?” Trong nháy mắt anh vui vẻ ngẩng đầu lên hỏi.

“Thật.” Cô gật đầu, phát hiện ngoài cái mũi hơi hồng hồng ra, trong hốc mắt của anh ta chẳng có giọt nước mắt nào.

Cũng được, nếu anh thật sự nhỏ ra nước mắt, vấn đề thứ nhất cô muốn dạy anh chính là “đàn ông không được khóc,” một người đàn ông tuyệt đối không thể động tí là khóc được.

“Tôi đây có thể thích cô sao?” Anh sốt ruột hỏi.

“Thích như bạn bè bình thường thì được, không được thích như tình yêu.” Cô còn nghiêm túc nói.

“Tôi không hiểu.” Mặt anh lộ vẻ bối rối.

“Nói đơn giản là chúng ta sẽ không hẹn hò, cũng sẽ không kết hôn, hiểu không?” Quan Tiểu Ngưng nhìn anh, vẫn nghiêm túc nói.

“À.” Anh cái hiểu cái không gật gật đầu. “Nhưng chúng ta là bạn bè đúng không? Hơn nữa cô sẽ không chán ghét tôi đúng không?” Thái độ của anh có chút mong chờ lại sợ bị tổn thương.

“Đúng.” Cô mỉm cười.

Nhâm Duẫn Dực nghe vậy cũng nhếch mép mỉm cười theo.

Phanh! Chính giữa hồng tâm, đạt được rồi.

To be continued.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play