Ân Thiệu Quân không đi chung một hướng với hai người họ, Hoài Thu rất ngạc nhiên khi cô có thể gặp được anh ấy.
Trong nhà hàng có rất ít người, tiếng nhạc nhẹ nhàng du dương khiến không gian trông có vẻ rất yên tĩnh.
Hứa Gia Trì gắp xương cá ra rồi gắp thịt cá vào bát của cô. Thịt cá mềm mềm, ngấm nước súp, ăn cực kỳ ngon. Hoài Thu nuốt miếng thịt cá trong miệng xuống, nhìn dáng vẻ đang cúi đầu gỡ xương cá của anh, cô băn khoăn không biết anh có biết Ân Thiếu Quân cũng ở đây hay không. Cô nhận thấy cổ Ân Thiệu Quân có đeo một cái thẻ nhân viên công tác, tóm lại, lẽ nào anh ấy cũng tới chỗ này làm việc sao?
Có vẻ Hứa Gia Trì không phải là người có tấm lòng lương thiện đến thế.
Hoài Thu đang ngơ ngác nhìn anh thì người đàn ông đột ngột ngước mắt lên, nheo mắt lại bỡn cợt: “Thèm lắm hả?” Anh gắp miếng thịt cá đã gỡ xương xong lên lắc lắc.
Hoài Thu đưa bát mình qua.
Nhưng anh lại nhướng mày lên rồi tự mình ăn luôn miếng cá đó rồi thở dài giả vờ tiếc nuối nói: “Anh tưởng thứ em thèm muốn là anh nữa chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT