Lúc rời đi, Sầm Niệm đưa bọn họ xuống tầng dưới, Hoài Thu và Hứa Gia Trì cùng nhau rời đi.
Phó Tây và Tống Hựu Thiên chào tạm biệt cô rồi đi được một đoạn, quay đầu lại thì thấy cô bé chạy lên lầu. Tống Hựu Thiên nắm chặt vai Phó Tây.
“Lúc trước ở trong bếp, sao cậu lại chặn em gái tôi trước bếp?” Anh cười tinh nghịch, “Cậu không thấy mặt cô bé đỏ đến thế nào đâu, tiểu K, bình thường tôi tưởng là cậu rất vụng về, nhưng không ngờ lại mạnh mẽ trong việc tán tỉnh con gái như vậy?
Phó Tây lười biếng không thèm muốn cãi nhau với anh ta: “Tránh ra.”
“Đừng như vậy, tôi thấy Sầm Niệm cũng khá tốt, nếu thích thì cứ theo đuổi cô ấy đi. Nếu không biết cách theo đuổi con gái thì cứ hỏi tôi nhưng tốt nhất là vẫn nên hỏi Thích Tử, cậu ta có rất nhiều kinh nghiệm, cậu cũng không tồi chút nào, với khuôn mặt trẻ trung này cậu trong rất đẹp trai, mẹ tôi luôn nói rằng khi đứng cùng nhau, chúng ta trông không giống cùng một thế hệ. Sầm Niệm cũng rất ngoan và xinh xắn, tôi phải thừa nhận là lần cuối tôi thấy hai bạn đứng cạnh nhau trong rất xứng đôi, quên việc là anh em gì đó đi, ngay từ đầu tôi thấy cậu và cô ấy đã là một đôi rồi.”
Mặt Phó Tây không cảm xúc lấy, chìa khoá ra mở khoá xe.
Tống Hựu Thiên càng nói chuyện càng nhiệt tình, vì anh không tự lái xe nên anh đợi để đi cùng bạn thân của mình. Hiểu tính bạn mình nên ngay khi xe vừa được mở khoá, anh đã nhanh chóng mở cửa và lẻn vào ghế phụ: “Còn về Sầm Niệm thì…Gia đình chính là vấn đề đối với cô ấy, tôi thấy cô ấy đã rất cố gắng và hiếu thảo với chú Sầm, từ cấp hai đến nay hàng năm đều nhận được học bổng. Cô ấy dễ thương và rất hợp với một chàng trai ngốc nghếch như cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT