Bảo mẫu của nhà này tuổi đã trung niên, làm ở đây từ lúc mẹ của Gia Bảo bỏ đi. Tính tình của ông chủ rất khó chiều. Mặt lúc nào cũng lạnh như tiền, rất ít nói chuyện. Chỉ khi ở cùng với cậu con trai nhỏ tính tình mới hoà nhã, dễ chịu hơn. Mà cậu nhóc đó bình thường ở nhà cũng chẳng mấy khi nói chuyện. Lúc nào cũng chỉ lầm lầm lì lì, hết xem tivi rồi đọc sách, xếp hình, tập vẽ. Đến bà còn nghi ngờ có khi nào cậu nhóc bị tự kỷ. Làm việc trong một gia đình như vậy khiến một bảo mẫu như bà đây cảm thấy mình thật bất lực và vô dụng. Ngoài phục vụ ăn uống, tắm rửa và dọn dẹp phòng ốc cho cậu bé hàng ngày thì chẳng làm được gì cả. Cho đến khi hai bố con Thường Nhật xuất hiện.
Chẳng hiếu bố con họ làm cách gì mà khiến cho Gia Bảo trở nên hoạt bát, vui vẻ giống như một đứa trẻ bình thường ở độ tuổi mà nó nên có; khiến cho ông chủ lạnh lùng bắt đầu biết cười, bớt tham công tiếc việc mà dành nhiều thời gian cho con cái hơn. Chỉ đáng tiếc Thường Nhật là đàn ông nếu không bà nhất định sẽ hết sức vun vào cho hai người này.
"Anh đang giận à? Vì mấy bố con em làm bánh mà không chờ anh?"
Đông Phong ngạc nhiên nhìn lại xung quanh. Trên bàn là một cái bánh gato đã nướng xong. Còn có một tô đựng kem tươi đã xay, có rất nhiều trái cây tươi trên bàn như cherry, dâu tây,... Nhìn cảm giác giống như đang làm bánh kem sinh nhật. Đông Phong mông lung nhìn Thường Nhật, không hiểu đang xảy ra chuyện gì. Thường Nhật bật cười, hỏi:
“Anh không nhớ hôm nay là ngày gì à?"
"Ngày gì?"
Đông Phong vừa dứt lời, cánh cửa phòng của hai đứa nhóc đã bật mở. Hai đứa bé đầu đội mũ chóp làm bằng bìa cứng. Gia Bảo tay cầm ống bắn giấy đủ màu sắc bắn về phía Đông Phong. Bên kia, Thường Nhật nhanh tay dùng khăn che cái bánh gato lại cho ngột bị dính giấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play