"Anh Phong, có phải lần trước... cũng là anh trả nợ cho tôi không?"
Đông Phong sững người trong một chốc rồi lạnh lùng đáp ngay: “Cậu nói gì tôi không hiểu.”
“Tôi nghĩ mãi mà không đoán ra mình quen ai đủ thân thiết để bỏ ra từng đó tiền trả nợ cho tôi. Sau chuyện này tồi nghĩ người đó chỉ có thể là anh thôi.”
“Mặc kệ cậu nghĩ thế nào, dù sao cũng không phải tôi. Tôi không có dư dả tiền để làm chuyện đó cho cậu. Cậu cũng không cần phải cảm thấy áy náy làm gì. Nếu đã không biết người nào làm thì cứ xem như mình được ông trời phù hộ đi."
Thường Nhật liền lắc đầu nghiêm mặt đáp:
"Tôi biết chắc người đó là anh. Số tiền anh đã giúp tôi trả nợ tôi nhất định sẽ kiếm tiền để trả lại. Tôi sẽ giúp việc cho nhà anh. Tiền lương anh cứ trừ dần trong số tiền nợ của tôi."
Đông Phong nhíu mày. Có vẻ anh cảm thấy khá phiền phức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT