Vô Hạn Lưu: BOSS Phó Bản Là Lão Bà Của Tôi

Chương 2.1 : A Ly


3 tháng


Theo lời A Ly nói, trước khi Hứa Nghiên Tri đến, nhà của hắn không phải là nơi ở cổ xưa như bây giờ. Đó là một trang viên theo phong cách châu Âu, có quản gia và một số người hầu phụ trách công việc hàng ngày của trang viên.

A Ly từ lâu đã biết mình với quản gia và những người khác không giống nhau , khi hắn vừa mới tỉnh lại và nóng lòng muốn nhờ quản gia đưa mình đi ra ngoài chơi .

Quản gia luôn thông minh bây giờ đôi mắt lộ ra vẻ bối rối: “Đi ra ngoài, Đây là nơi chúng ta nên ở, Thiếu gia muốn đi đâu?”

Hắn không thể diễn tả được cảm xúc của mình, thực ra A Ly cũng không hiểu thế giới bên ngoài, chỉ là hành vi lặp đi lặp lại của quản gia và người hầu mỗi ngày khiến hắn có chút chán ghét.

A Ly đã nhiều lần cố gắng thoát ra khỏi trang viên, nhưng dù dùng phương pháp nào cũng không thể mở được cánh cửa trang viên. Dường như cả thế giới đều tồn tại trong khu vườn nhỏ bé này.

Nó giống như một cái lồng được chế tạo tỉ mỉ, đem A Ly nhốt vào trong đó thật chặt.

Điều duy nhất hắn có thể làm mỗi ngày là đếm xem quản gia đã lên lầu bao nhiêu lần và dì Hồng đã nấu ăn bao nhiêu lần, thú vị nhất là nghe hai người trò chuyện về việc nhà không bao giờ thay đổi. A Ly cảm thấy họ có giống mình không.

Lúc đó A Ly có chút buồn chán nhưng vẫn rảnh rỗi trong trang viên. Dù phần lớn thời gian chỉ để giải trí nhưng quản gia và người hầu luôn nhắm mắt làm ngơ trước những suy nghĩ và hành vi không liên quan của hắn.

Biến cố xảy ra cách đây một ngày, khi A Ly ra hậu hoa viên như thường lệ để nghe lời thì thầm của chú quản gia* và dì Hồng, hắn có thể ghi nhớ lời thoại của họ.

*Quản gia : có nhắc ở chương 1 thúc thúc và dì Hồng

Đột nhiên trước mắt hắn lóe lên một tia sáng trắng, A Ly cảm giác như mình đang bay lên, sau khi tiếp đất lần nữa, trang viên của hắn đã biến mất, thay vào đó là một con phố cổ xưa, hắn bất lực nhìn mình ăn mặc trang phục màu xanh lơ kẽ trắng**, còn ra lệnh cho hạ nhân chuẩn bị cho ngày trọng đại.

**Khúc này ko biết miêu tả quần áo cổ đại như thế nào 

A Ly kinh ngạc phát hiện mình đã mất đi sự khống chế cơ thể, bước từng bước từng bước từ trong miệng phát ra, căn bản không như lời nói hắn tưởng tượng.

A Ly có chút lo lắng nhưng không thể khống chế được linh lực trong cơ thể, hắn vẫn không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ biết hiện tại “hắn” đang chuẩn bị hôn sự và đối tượng hắn sắp cưới sẽ trở thành bạn lữ của chính mình.

"Sau khi gặp lại ngươi, ta đột nhiên phát hiện mình có thể tự nói chuyện, ngay cơ thể đã không còn bị khống chế được nữa, ta còn tưởng rằng ngươi có thể giúp ta thoát khỏi sự hạn chế của trang viên để đi ra bên ngoài nhìn xem. Nhưng ngươi đã nói ngươi không phải người từ nơi khác tới. Ngươi và quản gia, những người khác cũng giống như vậy, vậy thì ta chỉ có thể ở lại đây thôi." 

A Ly chống cằm, càng nói càng buồn bã, có lẽ Hứa Nghiên Tri sẽ không nhớ ra bất cứ điều gì vào buổi sáng, giống như quản gia và những người khác .

Hứa nghiên Tri nhìn cảm xúc của Boss phó bản đều viết trên khuôn mặt nên cảm thấy hơi mềm lòng. A Ly thoạt nhìn giống như tiểu thiếu gia không rành thế sự , có lẽ chính là như vậy, nếu lời nói về phía trước là sự thật thì Boss phó bản này thực sự ngây thơ và rất dễ bị lừa.

Hứa Nghiên Tri khẽ thở dài. Nhìn dung mạo diễm lệ của thiếu niên lộ ra bộ dạng ủy khuất thực sự làm người ta rất đau lòng, anh theo bản năng nói ra thanh âm ôn nhu an ủi:

“Tôi là người từ nơi khác tới, không giống với quản gia và những người khác, trước đây tôi không nói với cậu là vì sợ cậu không thích thân phận người ngoại lai của tôi, A Ly có buồn khi tôi rời đi không.” 

Ở một mức độ nào đó, Hứa Nghiên Tri nói đúng, nhưng còn không phải là anh sợ bị cậu phát hiện ra thân phận người chơi của anh sau đó sẽ bị xóa sổ hay sao?

Vẻ mặt A Ly dịu đi một chút, sau đó lại tức giận khi nghĩ đến những điều mà Hứa Nghiên Tri đang giấu mình. Rõ ràng là quản gia sẽ kể lại mọi chuyện cho dì Hồng, hắn có chút bất mãn với Hứa Nghiên Tri : "Dì Hồng nói bạn lữ là phải thành thật với nhau, nhưng ngươi không phải là một bạn lữ tốt.”

“Tôi..." Hứa Nghiên Tri choáng váng trước những lời cậu nói, sau khi tiêu hóa hết một đống thông tin, anh nghĩ rằng A Ly sẽ không quan tâm đến hôn sự của họ, nhưng bây giờ có vẻ như A Ly không chỉ quan tâm đến vấn đề thân phận bạn lữ hơn nữa đối với quan hệ này còn rất nghiêm túc. Nhưng đối với anh hiện tại mà nói, đây rõ ràng không phải chuyện xấu.

"Tôi xin lỗi, sau này tôi nhất định sẽ kể cho A Ly nghe mọi chuyện, sẽ không để cho A Ly tức giận nữa được không?”

A Ly cảm thấy mình là bạn lữ rộng lượng, cho nên đã chấp nhận lời xin lỗi của Hứa Nghiên Tri và nói rằng hắn không còn tức giận nữa.

Hiện tại thời đã không còn sớm, A Ly làm việc và nghỉ ngơi luôn có giờ giấc. Hắn có chút buồn ngủ, quyết định ngày mai sẽ dậy rồi nói chuyện này, hắn ngáp một cái sau đó cởi áo ngoài rồi chui vào chăn.

Dư quang thoáng nhìn về phía Hứa Nghiên Tri vẫn nửa ngồi xổm bên mép giường nhìn anh có chút khó hiểu: “Ngươi không đi ngủ sao? Ta muốn đi ngủ, ngươi ở chỗ này nhìn ta ta ngủ không được.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play