Chương 47
Hai người cầm xiên thịt nướng thơm phức, đi đến bên sân phơi của hàng lang gấp khúc, hóng gió ăn xiên nướng.
“Tôi cứ tưởng, cậu sẽ không ăn mấy thứ này.”
“Vì sao lại không?”
Cô ăn xiên thịt đầy mỡ: “Thì… Cứ có cảm giác như cậu không ăn khói lửa trần gian, có nhiều thứ cậu không ăn hơn là thích ăn.”
“Tôi không màu mè như cậu nghĩ đâu…”
Hứa Thanh Không xoay người, hai tay chống trên lan can, đôi mắt trong trẻo nhìn dòng sông chảy ào ào bên dưới: “Hồi xưa, chỉ cần là thứ gì có thể lấp đầy bụng, tôi đều có thể nhặt lên nhét vào miệng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT