Nói là “ảnh sex” nhưng trên thực tế là một tấm ảnh nude.
Lúc đầu chỉ là một tài khoản marketing nhận được một bài gửi từ một tài khoản mới đăng ký, sau lan truyền nó với tiêu đề #Nghi ngờ ảnh nude của Hứa Diệu bị phát tán# để truyền bá.
Ảnh chụp chỉ có một tấm, trên tấm ảnh Hứa Diệu khỏa thân nằm nghiêng trên giường ngủ thiếp đi, chăn bông trên giường chồng chất lộn xộn, khăn trải giường nhăn nhúm lại, nhìn vào đó rất dễ khiến cho người khác phải suy nghĩ lung tung. Có vẻ như người chụp ảnh cố ý chọn góc chụp để tránh bộ vị mấu chốt không bị lộ ra.
Hứa Diệu đã bắt đầu nổi tiếng vào năm ngoái nhưng số lượng người hâm mộ không ngừng ủng hộ anh ta vẫn còn rất nhiều. Bức ảnh mới chỉ được truyền bá ra ngoài, người hâm mộ của anh ta đã lập tức xông lên, đưa ra đủ loại bằng chứng để chứng minh rằng bức ảnh nude này không phải là của Hứa Diệu.
Chỉ rõ cả nốt ruồi nhỏ trên cằm của Hứa Diệu, nhưng trong bức ảnh lại không có nốt ruồi này. Hơn nữa từ góc chụp của bức ảnh mà thấy thì người chụp hướng từ phía cuối giường chụp lên, chỉ có thể nhìn thấy một bên mặt của Hứa Diệu. Fan của anh ta cắn chết không nhận đây là Hứa Diệu, cho rằng có ai đó đã sửa ảnh Hứa Diệu một cách ác ý.
Trường Tuế chỉ nhìn thấy bức ảnh này sau khi mọi thứ đã lên men suốt cả buổi sáng.
Nhìn vào bức ảnh này, đơn giản chỉ nhìn thấy người thanh niên trong bức ảnh đang nằm ngủ có mái tóc đen, làn da trắng nõn, tay chân thon dài và vòng eo nhỏ, nửa khuôn mặt của anh ta cũng rất thanh tú và đẹp, toàn bộ của bức ảnh quả thật rất có mỹ cảm. Hơn nữa cảnh tượng cũng làm cho người ta rất dễ để tưởng tượng ra nhiều thứ, bố cục bức ảnh cũng rất thoải mái, thậm chí còn khiến cho người xem phải nghi ngờ đây là một tác phẩm nghệ thuật chứ không phải là một “ảnh sex”.
Vì vậy, có không ít người qua đường cũng vào hóng drama, bắt đầu thảo luận về bố cục của bức ảnh cùng với dáng người của người thanh niên trong ảnh mà thôi.
Dưới con mắt của Trường Tuế, bức ảnh này chỉ truyền tải một thông điệp.
Đây chỉ là một sự cảnh cáo.
Cô biết rõ rằng đây chính là “sự kiện lớn” khiến sự nổi tiếng của Hứa Diệu rớt sâu xuống đáy.
Nhưng bức ảnh này chỉ là một ngòi nổ,
Bởi vì chỉ dựa vào một bức ảnh này thực sự là không đủ để gây ra ảnh hưởng lớn đến danh tiếng của Hứa Diệu.
Công ty quản lý của Hứa Diệu đã đưa ra tuyên bố chính thức ngay sau khi bức ảnh này được lan truyền, nói rằng bức ảnh sex đang được lan truyền trên mạng không phải là của Hứa Diệu.
Họ dùng những từ ngữ mạnh mẽ và phản ứng cũng rất nhanh chóng.
Xu hướng của dư luận hiện nay cũng rất rõ ràng, ngoại trừ những người hâm mộ muốn dùng bức ảnh nude này để hủy bôi nhọ danh dự của Hứa Diệu, còn những người khác đều nghi ngờ tính xác thực của bức ảnh, thay vào đó bức ảnh này càng được bàn tán nhiều hơn về sắc thái, mà đối với người hâm mộ, trừ khi bị dập tắt khi vừa xuất hiện, nếu không họ sẽ không bao giờ tin rằng bức ảnh này chính là của Hứa Diệu.
Tình hình trước mắt thật sự không ảnh hưởng nhiều danh tiếng của Hứa Diệu.
Nhưng Trường Tuế biết rằng bức ảnh này chính xác là Hứa Diệu.
Người đã đưa ra bức ảnh này ra chắc chắn sẽ còn nhiều bức ảnh khác có thể gây ra những ảnh hưởng lớn hơn đối với danh tiếng của Hứa Diệu, có thể tạo thành đả kích trí mạng cho anh ta.
Mà kẻ đứng sau sau khi tung ra bức ảnh không gây đau, không gây ngứa này, không chỉ có thể khiến cho người hâm mộ có cơ hội tranh cãi, mà còn tung ra lời cảnh cáo cho Hứa Diệu, để anh ta thành thật hơn.
Trường Tuế không thể không suy đoán danh tính kẻ đứng sau vụ này.
Phân tích theo logic, có lẽ đó là một cô gái có mối quan hệ với Hứa Diệu, người luôn tuyên bố vẫn còn độc thân.
Vì Hứa Diệu muốn chia tay với cô ta, nên cô ta tung cái này ra để uy hiếp.
Nhưng nhìn lại phản ứng của Hứa Diệu ngày hôm đó, Trường Tuế luôn cảm thấy mọi chuyện sẽ không đơn giản như vậy.
Sự việc lần này không phải là quá lớn, buổi sáng cư dân mạng còn bàn tán xôn xao thì bởi chiều đã bị thu hút bởi những tin hot khác.
Bức ảnh này cũng đã bị Weibo thu hồi, cho dù còn xuất hiện thì cũng chỉ xuất hiện ở một khu vực riêng tư, trên phương diện công khai cũng khó mà tìm ra được.
Đến lúc này, mọi việc dường như đã tạm thời lắng xuống.
Nhưng Trường Tuế có thể nhìn thấy dòng nước ngầm mãnh liệt vẫn đang ẩn giấu trong sự tĩnh lặng này.
Hứa Diệu sẽ giải quyết những việc này như thế nào?
Nếu theo cách nhìn của cô ấy về tương lai của Hứa Diệu, thì rõ ràng là anh ta sẽ không đạt được sự đồng thuận với kẻ đứng sau.
Nhưng lần này cô ấy đã nhắc nhở anh ta, liệu anh ta có lựa chọn đi ngược với quỹ đạo cuộc sống ban đầu của mình hay không?
Trường Tuế cũng không biết hết được, nhưng cô ấy đã làm những gì có thể.
Phần còn lại chỉ có thể dựa vào chính bản thân Hứa Diệu.
….
Sau khi Trường Tuế hoàn thành tất cả các cảnh quay, Bàn Tử cũng đã nhận được thêm một số kịch bản.
Mặc dù Trường Tuế chưa ra mắt được tác phẩm nào, nhưng cô ấy đã lần lượt tham gia vào các bộ phim truyền hình của đạo diễn Tần Diệu Văn và đạo diễn Từ Nghiêu, thêm vào đó là cô ấy rất ăn ảnh, cho dù chụp ảnh hay quay video cũng đều lên hình rất đẹp, đặc biệt là những bức ảnh cô chụp chung với Tần Nhất Xuyên trong lễ tang lại càng rất nổi tiếng. Trông cô ấy xinh đẹp, khí chất độc đáo, trên mạng cũng rất nổi tiếng, cho nên công ty đã nhận được không ít lời mời, nhưng trước mắt, vai diễn tốt nhất trước mắt chỉ là nữ chính của một bộ phim chiếu mạng kinh phí thấp mà thôi.
Công ty tạm thời vẫn chưa chọn được vai diễn nào cho Trường Tuế.
Hiện tại Trường Tuế cũng không muốn tham gia đóng phim nhiều, việc quan trọng nhất đối với cô ấy bây giờ là làm sao để sống qua tuổi hai mươi. Mà muốn sống được qua tuổi hai mươi, cần phải tích cho đủ công đức. Mà muốn tích công đức phải kiếm được nhiều tiền, mà lại phải kiếm được nhiều tiền trong thời gian sớm nhất có thể.
Với vị trí hiện tại, quay phim suốt mấy tháng trời chưa chắc bằng một lần việc cô đi bắt quỷ nên cô ấy vẫn muốn tập trung vào công việc chính của mình.
Cô ấy đã hứa với Tiêu Cát là sẽ đến nhà ông cụ Vương để chiêu hồn ông ấy sau khi hoàn thành các cảnh quay của bộ phim này, và chi phí cho lần chiêu hồn này là một triệu tệ.
Cô về nhà tắm rửa, sau đó liên lạc với Tiêu Cát.
Tiêu Cát đích thân lái xe đến đón Trường Tuế.
“Cô sống ở đây à?” Tiêu Cát rất ngạc nhiên.
Với một thân bản lĩnh như của Trường Tuế, về lý mà nói, cô ấy cũng không phải thiếu tiền, căn nhà này nhìn vừa xấu lại vừa cũ kỹ, môi trường xung quanh cũng không được tốt, một cô gái trẻ như cô làm sao lại có thể sống ở một nơi như vậy được nhỉ?
“Đây là căn nhà của sư phụ tôi.” Trường Tuế vừa nói vừa đóng cửa lại.
Lão Tôn mới đi chơi mạt chược trở về, nhìn thấy chiếc xe hơi sang trọng của Tiêu Cát, cũng không tỏ ra ngạc nhiên chút nào, ông không ngạc nhiên trước những việc đó, ngược lại còn ân cần hỏi Trường Tuế: “Lại ra ngoài có việc hả?”
Trường Tuế nói: “Dạ, cháu có việc phải đi một lúc.”
Lão Tôn dặn dò cô phải chú ý an toàn, và nhìn cô ấy lên xe rời đi.
……
“Vừa rồi là ông nội của cô phải không?” Tiêu Cát hỏi.
“Đó là bạn cũ của sư phụ tôi.” Trường Tuế nói: “Ông ấy là người giúp sư phụ tôi trông coi căn nhà này.”
“Nhìn khí chất của ông ấy cũng không bình thường đâu.” Tiêu Cát nói.
Kể từ lần cuối gặp mặt, cô ấy đã gầy đi trông thấy, quả thật là một mỹ nữ. Lúc gầy thì mặt gầy đi trước, trước đây vì mỡ chồng chất nên không nhìn được sống mũi, bây giờ sống mũi cao đã bắt đầu lộ ra.
“Tôi đã giảm được hơn tám cân!” Nhưng cũng chính vì người quá mập, tôi lại sụt cân rất nhanh, hàng xóm trong khu chung cư đều hỏi tôi có phải đã uống thuốc giảm cân hay không.” Tiêu Cát mặt mày hớn hở nói: “Còn Lâm Vân, cô ấy thấy tôi giảm cân được nhiều như vậy lại bắt đầu nói vòng vo muốn để tôi nhờ cô, còn nói là muốn mời cô đi ăn cơm nữa, nhưng tôi đã giúp cô từ chối cô ấy rồi.”
“Cảm ơn cô.” Trường Tuế nói.
Tuy nói thịt muỗi cũng là thịt, nhưng cô ấy cũng không thể nào ăn thứ thịt muỗi buồn nôn đó.
“Chuyện của ông cụ Dương thế nào rồi?” Trường Tuế hỏi.
Tiêu Cát cười nói: “Cô không biết đâu, chồng tôi vốn chưa bao giờ tin những chuyện mê tín dị đoan, ngay từ đầu có nói thế nào anh ấy cũng không tin. Tôi giải thích mãi cũng không lay chuyển được, sau đó anh ấy đã cùng tôi đi về quê, đích thân anh ấy đã mở quan tài, vừa mở ra thì thực sự nhìn thấy bên trong có một ổ chuột! Chồng tôi lúc đó mới tin vào những gì tôi nói. Theo như lời nhắn nhủ của cha chồng, chúng tôi đã đưa đến nhà tang lễ hỏa táng, sau đó đưa tro cốt về chôn cất ở bên này, ông ấy muốn về thăm con cháu cũng rất thuận tiện, bọn chị cũng đã đốt xe và nhà, còn đốt cả mấy cân tiền giấy cũ, đủ cho ông ấy dùng dưới đó.”
Tiêu Cát còn nói thêm: “Cô không biết là tôi đã phải vất vả thế nào mới thuyết phục được gia đình chú Vương đâu. May mắn thay, dì Đường vợ chú ấy đã quyết định làm, nếu không thì không thể nào thực hiện được. Một lát nữa đến nhà chú ấy, em không cần quan tâm đến con dâu, con trai và những người khác trong nhà, em chỉ đến nói chuyện với dì Đường thôi nhé.”
Trường Tuế nhẹ gật đầu.
Cô ấy đã gặp nhiều trường hợp như vậy, nên cô ấy có đầy đủ kinh nghiệm để ứng phó với tình huống này.
Nhà ông cụ Vương và nhà Tiêu Cát ở trong cùng một khu chung cư cao cấp.
Bởi vì hôm nay là ngày cuối tuần, còn có hẹn Trường Tuế sẽ đến nhà, cho nên mọi người trong nhà họ Vương đều có mặt đầy đủ.
Dù sao Tiêu Cát cũng là khách, sau này mọi người còn qua lại với nhau, nên vẫn lễ phép mời vào nhà, nhưng ánh mắt của bọn họ nhìn Trường Tuế không tỏ ra khách khí chút nào. Ông cụ Vương sinh được hai trai và hai gái, con trai cả đang định cư ở nước ngoài, con gái thứ hai lấy chồng ở thành phố Tây. Trong nhà bây giờ chỉ còn lại con trai thứ ba, vợ của con trai thứ ba và cháu trai, còn có con gái út và cháu ngoại gái chỉ mới đến đây sau khi nghe nói về chuyện này.
Đây là gia đình thuộc tầng lớp trí thức.
Cháu trai và cháu gái của ông cụ Vương cũng vào khoảng tuổi Trường Tuế, khoảng mười sáu mười bảy tuổi. Ánh mắt của bọn họ cũng chỉ là tò mò, nhưng ánh mắt của một vài người lớn khác trong nhà lại rất khó chịu. Ánh mắt như đang nhìn những kẻ lừa đảo, ánh mắt như đèn pha chiếu vào người cô ấy lướt lên lướt xuống nhiều lần.
Trường Tuế bình tĩnh đứng bên cạnh Tiêu Cát, mặc cho bọn họ nhìn cô ấy bằng ánh mắt dò xét.
“Dì Đường đâu rồi ạ?” Tiêu Cát dường như không phát hiện ra được bầu không khí không thân thiện lúc này, cô ấy liền cười hỏi.
“Hôm nay mẹ thấy trong người không được khỏe nên không xuống nhà, bây giờ mẹ vẫn đang ở trên lầu.” Cô con dâu thứ nói, bình thường cô ấy và Tiêu Cát cũng thường qua lại tiếp xúc với nhau nên xem như tương đối quen thuộc, ngữ khí cũng khá ôn hòa.
“Cô chính là “cô đồng” mà mọi người đã nói đây hả?” Con gái ông cụ Vương, Vương Thư Dao bước ra hỏi. Cô ấy ăn mặc rất thời trang, trên cổ quàng chiếc khăn lụa Hermes, ngón tay đeo một chiếc nhẫn kim cương hình bầu dục sáng lấp lánh, nhìn Trường Tuế từ trên xuống dưới một lúc rồi hỏi. “Cô bao nhiêu tuổi? Vẫn còn đi học hay sao?”
Giọng điệu của cô ấy khiến Tiêu Cát không khỏi khó chịu nhíu mày.
Trường Tuế mỉm cười: “Tôi được người khác mời đến đây, không phải đến để trả lời các câu hỏi đó.” Sau đó cô ấy quay sang Tiêu Cát nói: “Chị Cát, dẫn tôi đến gặp vợ của ông cụ Vương đi.”
Tiêu Cát nghĩ thầm, cha chồng thực sự là gây phiền toái cho cô, sau đó ngượng ngùng cười nói: “Vậy tôi sẽ dắt cô lên gặp dì Đường trước.”
Vương Thư Dao vội vàng nói: “Này, chờ đã, trước tiên phải để cô ấy giải thích rõ ràng cho chúng tôi đã chứ…”
Đúng lúc này, một giọng nói từ trên lầu vọng xuống, giọng điệu nghiêm túc: “Thư Dao, người tới cửa đều là khách, thái độ tiếp khách của con là như vậy sao?”
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên.
Trường Tuế cũng nhìn lên theo, chỉ thấy một bà lão mặc sườn xám và chiếc áo ghi lê nhỏ, đang đứng ngay giữa bậc thang, tính cách dịu dàng ôn hòa.
Đầu tiên bà lão nhẹ nhàng nhắc nhở con gái mình một câu, sau đó chuyển ánh mắt ân cần nhìn Trường Tuế, rồi bước xuống cầu thang.
“Mẹ không được khỏe, sao lại còn xuống đây làm gì?” Người con trai thứ ba bước tới và nói.
Vương Thư Dao đã tỏ ra thành thật hơn sau khi bị mẹ mình nhắc nhở.
Bà cụ vẫy vẫy tay, chậm rãi đi về phía Trường Tuế, trên mặt nở nụ cười hiền từ, ấm áp nói: “Cháu chính là cô đồng mà Tiêu Cát đã nhắc đến đúng không?” Bà ấy nhìn mặt Trường Tuế một lúc rồi ngập ngừng hỏi: “Không biết có tiện hỏi một câu không nhỉ, cháu họ gì?”
Trường Tuế cảm thấy bà lão quá khách khí nên cũng lễ phép trả lời: “Cháu họ Khương ạ.”
“Cháu họ Khương sao?” Bà lão tỏ ra hơi ngạc nhiên: “Khương Tô là gì của cháu?”
Lúc này đổi lại Trường Tuế có chút ngạc nhiên: “Khương Tô là sư phụ của cháu, bà quen với sư phụ hả?”
Bà lão lập tức vui mừng khôn xiết, lập tức nắm lấy tay Trường Tuế, đôi mắt mở to sáng rực lên cười nói: “Làm sao lại có chuyện trùng hợp vậy chứ? Lại để bà gặp được đồ đệ của Khương Tô. Khi bà còn nhỏ, sư phụ cháu lúc nào cũng gọi bà là chị Đường, bà và ông Vương được ở bên nhau cũng là nhờ vào sự giúp đỡ của sư phụ cháu.” Bà lão vội vàng hỏi: “Sư phụ cháu bây giờ đang ở đâu? Bà ấy có phải là đang ở thành phố Bắc không? Bà ấy vẫn còn sống chứ?”
Trường Tuế không ngờ đến mối cơ duyên này của Khương Tô.
Câu hỏi này thực sự rất khó trả lời, Khương Tô đâu chỉ còn sống mà ngay cả ngoại hình của bà ấy cũng không thay đổi chút nào so với hàng chục năm trước.
“Sư phụ vẫn khỏe ạ.”
“Bà cũng nghĩ vậy.” Bà lão nói: “Hồi đó bà ấy lặng lẽ bỏ đi và trong suốt nhiều năm không liên lạc gì với bà, cảm thấy thật tàn nhẫn, khiến bà trong suốt quãng thời gian dài như vậy luôn nhớ đến bà ấy. Nhưng bây giờ nghe cháu nói bà ấy rất khỏe mạnh, vậy là bà yên tâm rồi.”
Bà lão và Trường Tuế đã có một cuộc nói chuyện vô cùng sôi nổi.
Điều đó khiến con cháu đang đứng ở đó đều rất lấy làm ngạc nhiên.
Người con trai thứ ba hỏi: “Mẹ có quan hệ gì với cô gái nhỏ này vậy?”
Bà cụ Đường nắm lấy tay Trường Tuế, mỉm cười nói: “Sư phụ của cô ấy là bạn thân của mẹ hồi còn nhỏ, nếu không có sự giúp đỡ của bà ấy, mẹ và ba các con có lẽ sẽ không đến được với nhau.”
Nghe những gì bà cụ Đường nói, mọi người đang có mặt ở đó đều vô cùng ngỡ ngàng.
Vừa rồi bọn họ còn nghi ngờ Trường Tuế là kẻ lừa đảo, không ngờ rằng lại xuất hiện mối quan hệ sâu xa như vậy, nghĩ đến thái độ bất lịch sự với Trường Tuế lúc nãy, bọn họ đều cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Ngay cả Tiêu Cát cũng vô cùng ngạc nhiên.
Bà cụ Đường chẳng cần quan tâm đến thái độ của con cháu bà ầy. Bà nhìn Trường Tuế là những kỷ niệm xa xưa ấy lại ùa về trong đầu, bà vừa thổn thức vừa cao hứng nhìn Trường Tuế nói: “Lúc bà mới nhìn thấy cháu, bà đã có cảm giác rất thân quen. Nhưng bây giờ nhìn kỹ lại, cháu chẳng giống Khương Tô chút nào, chỉ giống nhau là làn da trắng và mái tóc đen dài, nhưng bà nhìn qua đã cảm thấy cháu nhất định có quan hệ gì đó với Khương Tô, không ngờ rằng cháu thế mà lại là đồ đệ của bà ấy.”
Cô con dâu đi tới, nhẹ nhàng nói: “Mẹ, mẹ không phải là không được khỏe hay sao, không nên đứng nói chuyện lâu như vậy, hãy qua ngôi bên kia rồi tiếp tục trò chuyện nhé.”
Bà cụ Đường vẫn không buông tay khỏi tay Trường Tuế, dẫn cô ấy đến ghế sô pha trong phòng khách rồi cùng nhau ngồi xuống, sau đó quay đầu lại bảo con dâu đi chuẩn bị hoa quả, đồ ăn vặt, còn mời Tiêu Cát ngồi xuống cùng nhau trò chuyện.
Lúc này, cháu gái của bà cụ Đường tò mò hỏi: “Bà ngoại, bà nói hồi đó nếu không có sự giúp đỡ của sư phụ chị này thì ông bà ngoại không thể đến được với nhau, nghĩa là sao ạ?”
Bà cụ Đường cười nói: “Bà ngoại khi còn trẻ cũng là một đại mỹ nhân, nên có rất nhiều người theo đuổi. Lúc đó ông ngoại cũng là một trong số đó nhưng bà chê ông ấy khô khan, không lãng mạn, chỉ biết cắm đầu vào nghiên cứu vở sách nên đã thích một chàng trai khác. Khi còn trẻ bà rất thích lãng mạn, mà người này rất hài hước lại rất lãng mạn, nên bà yêu người này ngay.”
Đó là lần đầu tiên cháu gái nghe bà ngoại kể về thiên tình sử của bà, hai mặt sáng rực lên, hào hứng hỏi tiếp: “Sau đó thì sao nữa, sao nữa hả bà?”
Con cháu trong nhà cũng là lần đầu tiên nghe mẹ kể về chuyện này, ba thường nói mẹ là mối tình đầu của ông ấy, nên bọn họ đương nhiên tưởng hai người đều là mối tình đầu, đây là lần đầu tiên nghe kể lại còn thêm những khó khăn trở ngại như thế.
Bà cụ Đường cơ vẻ hơi ngượng ngùng: “Sau đó? Sau đó bà đã yêu người này, thậm còn tính đến chuyện đính hôn, nhưng lúc đó chính Khương Tô nói cho bà biết, người này khuôn mặt lãng tử, phong lưu, không thể dựa dẫm cả đời được. Bà lúc đó đang yêu cuồng nhiệt làm sao có thể nghe theo lời khuyên của cô bạn này được, kết quả là buổi tối trước ngày đính hôn, bà đã bắt gặp người này đang ôm ấp tình tứ với một người con gái khác, ông ngoại của con là một người hiền từ nhã nhặn như vậy thế mà lại vì bà mà đã đánh nhau với người này một trận tơi bời.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT